Câu chuyện đăng tải trên diễn đàn Toutiao (MXH của Trung Quốc) gây chú ý khi chia sẻ câu chuyện của bà Chu.
***
Cuộc sống của con cái có nhiều áp lực, cha mẹ có nên hỗ trợ tiền bạc? Có người cho rằng, con cái đã lập gia đình, có sự nghiệp, có thể đảm đương trách nhiệm nuôi sống gia đình, nên cha mẹ không cần phải hỗ trợ tiền, việc sống tốt cuộc sống của bản thân mới là điều quan trọng nhất.
Nhiều người khác lại cho rằng, dù con cái đã trưởng thành, nếu cha mẹ có khả năng, họ vẫn giúp đỡ con cái nhiều hơn, điều đó không chỉ vì con cái mà còn là vì chính bản thân mình. Hầu hết các bậc cha mẹ đều có thể làm nhiều điều vì con cái.
Tôi họ Chu, 67 tuổi, có lương hưu 5.000 NDT/tháng (khoảng 17,5 triệu đồng) nhưng tôi vẫn rất tiết kiệm để hỗ trợ gia đình con trai 4.000 NDT/tháng (khoảng 14 triệu đồng). Trước đây, tôi vẫn sẵn lòng cho con trai, con dâu tiền, nhưng sau khi đến sống vài ngày tại nhà con trai, nghe được cuộc trò chuyện giữa con trai và con dâu, tôi quyết định không cho các con tiền nữa.
Hồi còn trẻ, tôi kết hôn sớm rồi ly hôn, nuôi con một mình. Lúc ấy, tôi quyết định đi học lại đại học trong sự bất ngờ của mọi người. Khi tôi đi học, cha mẹ tôi đã giúp chăm sóc con trai. Chị dâu và em dâu của tôi đều rất tốt. Nếu không có sự giúp đỡ của gia đình, tôi chắc chắn sẽ không thể đi học, tôi rất biết ơn gia đình mình. Khi tôi có khả năng, tôi cũng thường xuyên giúp đỡ mọi người trong nhà.
Đối với con trai, tôi thấy rất thương con vì đã không cho con một gia đình trọn vẹn, khiến tuổi thơ của con không hạnh phúc. Sau này, khi bắt đầu đi làm, tôi đã cố gắng hết sức để bù đắp cho con về mặt vật chất, nhưng tiền không phải là tất cả. Nhiều năm trôi qua, mối quan hệ giữa tôi và con trai không thân thiết, thậm chí còn có chút lạnh nhạt. Tuy nhiên, sau này, kể từ ngày có con dâu, nhờ con dâu khéo léo hòa giải, mối quan hệ giữa tôi và con trai đã được cải thiện. Con trai cũng bắt đầu chủ động trò chuyện với tôi.
Tôi rất cảm ơn con dâu. Khi con dâu nói với tôi rằng hai vợ chồng không có thu nhập cao, cuộc sống tương đối vất vả. Nghe vậy, tôi lập tức muốn qua giúp trông cháu để giảm bớt gánh nặng cho các con, nhưng con dâu nói không cần, con dâu đã nhờ mẹ ruột sang giúp.
Các con không cần tôi giúp trông cháu, điều đó có nghĩa là các con muốn tôi hỗ trợ về mặt tài chính. Tôi cũng hiểu ý của con dâu. Tôi có 5.000 NDT (khoảng 17,5 triệu đồng) lương hưu mỗi tháng, tôi đã trích 4.000 NDT (khoảng 14 triệu đồng) trong số đó để giúp các con. Con dâu luôn rất quý mến tôi, chúng tôi như mẹ con ruột vậy.
Tháng trước, con dâu mời tôi đến nhà. Tôi không muốn đến vì không muốn phiền các con, nhưng con dâu đã chủ động mời, con trai cũng thuyết phục nên tôi vui vẻ đến. Trong những ngày ở nhà con trai, tôi luôn dậy sớm để làm bữa sáng cho các con. Tôi cũng chuẩn bị bữa tối trước để các con có thể ăn tối ngay khi đi làm về. Tôi làm việc nhà để các con có nhiều thời gian nghỉ ngơi. Những ngày ở nhà các con, tôi thấy rất hạnh phúc.
Mọi chuyện đều rất vui vẻ cho đến một ngày sự việc này xảy ra. Tối hôm đó, tôi đau đầu và đi ngủ vào khoảng 7 giờ tối, đến 11 giờ tối, tôi cảm thấy khát nước nên ra phòng khách lấy ly nước. Khi mở cửa, tôi mơ hồ nghe thấy tiếng tivi trong phòng khách và tiếng trò chuyện của con trai và con dâu. Lúc đó, tôi cũng không đi ra ngoài cắt ngang các con, mà chỉ im lặng lắng nghe những gì con nói.
Kết quả là tôi phát hiện ra rất nhiều bí mật mà tôi chưa biết. Hóa ra cuộc sống của con trai và con dâu không khó khăn như tôi tưởng tượng, dù có phải vay tiền mua ô tô nhưng lương của con trai là 15.000 NDT/tháng (khoảng 52 triệu đồng), còn con dâu lương 6.000 ND/tháng (khoảng 20 triệu đồng). Con dâu tôi luôn nói với tôi rằng lương con trai tôi chỉ khoảng 5.000 NDT/tháng (khoảng 17,5 triệu đồng), lương của con dâu chỉ hơn 3.000 NDT/tháng (khoảng 10 triệu đồng.
Ngoài ra, 4.000 NDT (khoảng 14 triệu đồng) mà tôi hỗ trợ các con đều được đưa cho mẹ ruột của con dâu. Ban đầu, mẹ ruột của con dâu đến chăm sóc bọn trẻ nên con dâu tôi đã đưa số tiền đó cho bà thông gia, tôi thấy điều này là bình thường, tôi không có ý kiến gì. Nhưng mẹ ruột của con dâu chỉ ở lại nửa năm rồi rời đi, sau đó con dâu vẫn gửi tiền như trước. Nói chung, con dâu đã lấy tiền của tôi để đưa cho bố mẹ ruột của mình, điều này khiến tôi cảm thấy không vui.
Tôi cũng biết được sự thật, con dâu tốt với tôi và giúp hòa giải mối quan hệ của tôi và con trai tôi thực chất là vì tiền của tôi. Tôi thực sự không thể tin được rằng con dâu lại là một người tính toán như vậy. Nếu người ngoài nói với tôi điều này, tôi sẽ nghi ngờ rằng họ đang phá hoại mối quan hệ gia đình tôi, nhưng chính tai tôi đã nghe con dâu nói như vậy.
Bây giờ các con vẫn có thể nhận được chu cấp từ tôi nên đối xử tốt với tôi. Sau này, nếu tôi có vấn đề gì về sức khỏe và không thể tự chăm sóc bản thân, liệu con dâu tôi có còn tốt với tôi không?
Ngay khi nghĩ về điều đó, tôi biết có khả năng là không thể. Tôi đã đưa cho các con 80% tiền lương hưu của mình. Tôi thậm chí còn không muốn mua quần áo vì tiếc tiền nhưng con dâu lại đưa hết số tiền đó cho bố mẹ ruột, tôi không thể bình tĩnh được. Qua cuộc trò chuyện giữa con trai và con dâu, tôi có thể cảm nhận được thái độ thực sự của các con đối với tôi.
Tôi phải suy nghĩ nhiều hơn cho bản thân mình. Tôi không tiếp tục dùng lương hưu để hỗ trợ con trai nữa. Tôi cần phải sống tốt cuộc sống của mình, nếu không đưa 4.000 NDT (khoảng 14 triệu đồng) cho các con, mỗi tháng tôi có thể tiết kiệm thêm tiền, cuộc sống về già của tôi cũng sẽ được đảm bảo hơn.
Sau khi nghe xong cuộc nói chuyện của con trai và con dâu, tôi lặng lẽ trở về phòng. Hôm sau, tôi nói với con dâu rằng tôi muốn về nhà, các con còn mua vé và đưa tôi ra ga. Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ rất cảm động, nhưng bây giờ tôi đã nhìn thấu rồi.
Lương hưu của tôi thường được chuyển vào tài khoản vào ngày 10 mỗi tháng. Thông thường, sau khi nhận được tiền, tôi sẽ chuyển cho con dâu, nhưng tháng này, tôi đã không chuyển. Sau vài ngày, con dâu chủ động nhắc đến chuyện này. Tôi đã nói với con dâu rằng, từ bây giờ tôi sẽ không chuyển tiền nữa.
Con dâu tỏ ra không hiểu, dỗ dành tôi vài câu, nhưng khi thấy tôi vẫn kiên quyết, con bắt đầu khó chịu và cúp máy. Sau đó, tôi suy nghĩ lại và nhắn tin cho con dâu. Tôi nói với con rằng, tôi cũng có cuộc sống riêng của mình và hai vợ chồng con đã ngoài 30 tuổi phải tự chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình. Từ giờ tiền lương hưu của tôi sẽ không còn được chuyển cho các con nữa.
Con dâu đã gọi lại cho tôi ngay sau khi nhận được tin nhắn. Lần này tôi nói thẳng với con rằng tôi đã tình cờ nghe được cuộc trò chuyện kia. Khi con dâu hiểu lý do và biết rằng tôi sẽ không hỗ trợ tiền bạc cho các con nữa, con dâu cũng thay đổi thái độ.
Trước đây, hàng ngày, con dâu cũng gọi điện, hỏi thăm sức khỏe và quan tâm tôi, nhưng bây giờ con không làm vậy nữa. Tôi không hối hận về quyết định của mình. Thật lòng mà nói, tôi không nợ con trai điều gì, những gì có thể làm cho con, tôi đã cố gắng hết sức. Việc mua nhà, cưới hỏi của con, tôi đều đã góp sức, giờ là lúc tôi nên nghĩ cho bản thân mình. Có lẽ, người mà tôi có thể dựa vào chỉ có bản thân mình, giữ lại tiền lương hưu là quyết định đúng đắn.
Theo Toutiao
Hoặc