Tốt nghiệp cấp 3 xong, tôi gác lại chuyện tiếp tục học đại học mà làm hồ sơ đi xuất khẩu lao động ở Nhật 5 năm. Khi đưa ra quyết định này, tôi đã đắn đo, khóc một mình suốt mấy ngày liền. Bởi tôi rất thích được đi học, thích được ngồi trên ghế giảng đường như bao bạn bè khác. Nhưng hoàn cảnh gia đình không cho phép nên tôi buộc phải từ bỏ khao khát.
Bố mẹ tôi thuần nông, làm việc vất vả, cơ cực nhưng không bao giờ dư dả. Thậm chí chỉ vài lần đau bệnh là ông bà đã tiêu cạn số tiền tiết kiệm ít ỏi có được. Anh trai tôi lúc đó đang là sinh viên đại học năm thứ 3 nên càng không thể nghỉ học, cũng chưa đi làm để kiếm ra tiền.
5 năm ở Nhật, tôi làm việc liên tục để kiếm tiền. Năm đầu tiên, mỗi tháng nhận lương, tôi đều chuyển gần hết về nhà, chỉ giữ lại đủ số tiền chi tiêu cá nhân cơ bản nhất thôi. Qua năm thứ 2 trở đi, tôi mới bắt đầu dành dụm, tiết kiệm với mong muốn khi trở về sẽ có một số tiền lớn để khởi nghiệp.
Kết thúc 5 năm xuất khẩu lao động, tôi trở về với một số tiền tiết kiệm khá lớn. Tôi định dùng số tiền đó để mở cửa hàng buôn bán quần áo nhưng thấy căn nhà bố mẹ đang ở đã xuống cấp trầm trọng rồi nên phân vân. Cuối cùng, tôi quyết định bỏ ra 2/3 số tiền là hơn 1 tỷ đồng để xây nhà mới, ngôi nhà khang trang, to đẹp nhất trong khu xóm lúc bấy giờ. Khi xây nhà, tôi cũng chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ nghĩ là để bố mẹ có nơi ở thật đẹp, rộng rãi khi ông bà về già thôi.
Bây giờ, tôi đã lấy chồng và đang sống chung nhà với bố mẹ, anh trai và chị dâu. Chồng tôi nóng nảy, cộc cằn lại lười biếng nên bị anh trai tôi ghét bỏ. Mâu thuẫn giữa 2 người họ rất căng thẳng, đến mức bố mẹ tôi phải hòa giải. Để hạn chế xích mích, bố mẹ tôi quyết định phân chia tài sản. Ông bà để lại 2/3 đất đai và ngôi nhà cho vợ chồng anh trai tôi với lý do anh chị sẽ chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ về già. Còn 1/3 mảnh đất sẽ được sang tên cho vợ chồng tôi.
Tôi kinh ngạc vì không ngờ bố mẹ lại giao căn nhà cho anh trai, trong khi tôi mới là người bỏ tiền ra xây. Tôi không đồng ý thì bố mẹ bảo tôi là tự nguyện xây nhà, giờ anh trai cũng không có đủ số tiền lớn để trả lại cho tôi. Hơn nữa, tuy nhận nhà nhưng vợ chồng anh trai có trách nhiệm nặng nề hơn là chăm sóc bố mẹ khi đau bệnh và thờ cúng ông bà tổ tiên. Còn vợ chồng tôi chỉ xây nhà riêng ở rồi làm ăn thôi, coi như tôi xây nhà là báo hiếu bố mẹ rồi.
Tôi cay đắng hỏi ngược một câu: "Nếu con vẫn muốn đòi lại căn nhà hoặc lấy lại tiền xây nhà thì sao?". Anh tôi bực mình quát lớn, bảo tôi quá tham lam và ích kỉ. Sau chuyện phân chia tài sản, tôi cay cú, chỉ muốn từ mặt gia đình và không thiết tha chuyện nhận đất nữa. Tôi có nên kiện anh trai để đòi lại quyền lợi chính đáng của mình không?
Hoặc