Cha mẹ và con cái, giống như một vòng luân hồi. Cha mẹ tốt đối với con cái sẽ nhận lại được sự đền đáp từ con cái; cha mẹ liên tục làm tổn thương con cái của mình sẽ phải nhận lại sự báo ứng từ chính mình. Sự phát triển tính cách của trẻ thường dựa trên thái độ đối với từng việc nhỏ, cách xử lý các tình huống của cha mẹ, từ đó hình thành cá tính của trẻ.
Những bậc phụ huynh thiếu khả năng thường thích thể hiện sự "rộng rãi" ở 3 điểm sau đây, và người chịu khổ là con cái:
Rộng rãi khen ngợi người khác, nhưng lại tiếc lời khen cho chính con cái của mình
Ngày nay, nhiều bậc cha mẹ nhận ra rằng, muốn con trở nên xuất sắc, tự tin, cần dành nhiều lời động viên cho con. Những đứa trẻ luôn được cha mẹ khen ngợi sẽ tự tin hơn trong cuộc sống, luôn tràn đầy năng lượng tích cực và không lo ngại trước khó khăn. Lời khen chính là nguồn động viên lớn lao giúp trẻ vượt qua mọi thách thức.
Tuy nhiên, có những bậc phụ huynh thường thích khen ngợi quá mức trẻ em nhà người khác, trong khi đối với con cái mình lại vô tình hoặc cố ý hạ thấp, dường như là để kích thích con cái tiến bộ. Trên thực tế, điều này chỉ làm tổn thương lòng tự trọng của trẻ, khiến trẻ cảm nhận sự thờ ơ của cha mẹ và cảm thấy họ không yêu mình.
Sự trưởng thành của con cái không thể tách rời sự đồng hành của cha mẹ. Một trong những cách giúp con phát triển, gặp thuận lợi trong học tập, công việc cũng như trong cuộc sống là nhận được nhiều lời động viên, khen ngợi từ đấng sinh thành.
Khi người khác làm tổn thương trẻ, thể hiện sự rộng rãi giả tạo
Khi người khác làm tổn thương trẻ, cha mẹ lại mỉm cười và dễ dàng tha thứ, giả vờ rộng rãi, nhưng trẻ là người phải chịu đựng. Khi trẻ bị bắt nạt bên ngoài, cha mẹ cần giúp đỡ, phản ứng công bằng và để người khác không dám tiếp tục bắt nạt trẻ.
Cha mẹ không có nguyên tắc, cho rằng trẻ đã gây rối hoặc làm sai, khiến trẻ cảm thấy rất bất lực. Việc chỉ biết cúi đầu sẽ làm tăng sự táo tợn của người khác, khiến trẻ quen với việc tự hạ thấp bản thân và trở thành người chỉ biết làm hài lòng người khác, không biết bảo vệ quyền lợi cá nhân, và cuối cùng là chịu thiệt.
Cha mẹ cũng nên tôn trọng sự lựa chọn của con cái họ, dạy trẻ em học cách từ chối và bảo vệ quyền và lợi ích của mình. Ví dụ, trẻ em đang chơi với đồ chơi của riêng mình, có những đứa trẻ khác cũng muốn chơi, cha mẹ nên hỏi ý kiến của trẻ em, nếu đứa trẻ không đồng ý, không ép buộc.
Chi tiền rộng rãi cho người ngoài, nhưng lại keo kiệt với trẻ
Cha mẹ chi tiền rộng rãi trong các mối quan hệ xã hội, để tạo ấn tượng, nhưng lại rất keo kiệt khi chi cho giáo dục của con cái. Khi trẻ muốn đăng ký một lớp học hoặc đi du lịch trong kỳ nghỉ, cha mẹ lại mắng: “Cứ nghĩ đến việc chi tiền, có thể hiểu chút chuyện không?”. Nếu chỉ để trẻ học, không có một sở thích cá nhân nào, sẽ rất nhàm chán. Sở thích cá nhân có thể giúp trẻ thư giãn và làm phong phú cuộc sống, giảm bớt căng thẳng học tập. Tất nhiên cũng cần cân nhắc điều kiện gia đình và khả năng của con, không đăng ký vô tội vạ.
Những bậc phụ huynh thực sự "rộng rãi" là những người yêu thương con cái một cách chân thành, bảo vệ sự an toàn của trẻ, chú trọng đến sức khỏe tâm lý, sẵn sàng đầu tư vào giáo dục, có tầm nhìn dài hạn và trao cho con sức mạnh. Đó mới là chỗ dựa vững chắc cho trẻ.
Hoặc