* Dưới đây là lời chia sẻ anh Mục (39 tuổi) đăng trên nền tảng 163.com:
Tôi là một người rất coi trọng tình bạn. Với những người bạn mà tôi yêu quý, tôi luôn muốn duy trì mối quan hệ tốt đẹp với họ. Tuy nhiên, theo thời gian tôi nhận ra, cuộc sống con người thực sự bận rộn, tình bạn dù tốt đẹp đến đâu cũng sẽ thay đổi theo thời gian và không gian, cuối cùng có thể trở thành con người xa lạ.
Nói qua một chút về bản thân thì tài chính của gia đình tôi khá ổn. Vợ tôi là giáo viên tiểu học, còn tôi làm việc ở công ty vị trí công nghệ phần mềm. Thu nhập hàng tháng của tôi là 35.000 tệ (khoảng 124 triệu đồng) nên chi tiêu của gia đình hầu như không phải lo lắng quá nhiều.
Mấy ngày trước, nhóm chat của lớp Đại học vốn im lặng bấy mấy năm nay thì đột nhiên hoạt động trở lại. Hoá ra các bạn cùng lớp đang thảo luận tổ chức họp lớp để kỷ niệm ngày ra trường.
Chẳng mấy chốc mọi người đã quyết định được địa điểm tập trung của ngày họp lớp. Ban đầu tôi còn lưỡng lự xem bản thân có nên đi hay không, cuối cùng sau khi xem lại lịch cá nhân, thì tôi đồng ý vì ngày họp lớp trùng vào ngày nghỉ.
Với tôi, tham dự họp lớp là một sự kiện quan trọng. Đến ngày họp lớp, ban đầu tôi định mặc vest sang trọng và đeo đồng hồ xịn thì vợ bắt tôi thay đồ, chỉ cho tôi mặc quần áo giản dị và mang điện thoại giá rẻ. Vợ tôi nói trong những buổi họp lớp thì không nên khoe mẽ về tài chính quá nhiều. Ban đầu, tôi còn nghĩ vợ suy nghĩ nhiều nhưng sau đó tôi đồng ý vì hiểu cô có ý tốt.
Tình cờ địa điểm tổ chức họp lớp khá gần nhà nên đã đi bộ thẳng tới đó. Khi tôi đến thì hầu hết mọi người đã có mặt. Trong số những bạn học, tôi dành chú ý nhiều đến Tiểu Lý - anh chàng đã ở cùng tôi trong ký túc xá và từng khá thân thiết với tôi. Lúc này, Tiểu Lý đi vest và giày da, trông anh ta thực sự diện đồ chỉn chu. Sau khi những người bạn từng cùng tôi ở trong ký túc xá ngồi vào 1 bàn, chúng tôi phát hiện ra tất cả đều mặc quần áo bình thường, ngoại trừ Tiểu Lý.
Buổi họp lớp bắt đầu. Tôi nghe một số bạn học xung quanh bàn tán về việc ai đã đi chiếc xe ô tô sang trọng nào đến lớp, ai đến giờ vẫn còn đi xe máy hay không. Nghe những lời bàn luận của họ, tôi quyết định không tiết lộ mình đến đây bằng cách đi bộ để tránh phải nghe những lời nói không hay ho.
Tiếp sau đó, tôi nghe thấy các bạn lại chuyển sang bàn luận bạn học nào đang diện đồ đắt tiền, người nào đeo túi hàng hiệu. Tôi không còn muốn lắng nghe những cuộc nói chuyện vô ích này nữa. Tôi thầm nhủ mình đã may mắn vì đã diện đồ giản dị đến buổi họp lớp, nhờ đó tránh được việc trở thành "tâm điểm chú ý" của đám đông này.
Góc quan sát của tôi dần chuyển sang Tiểu Lý. Tôi nhận thấy anh ta hiếm khi ngồi vào chỗ của mình mà thường xuyên đi lại giữa các bạn học giàu có. Tôi hiểu với Tiểu Lý và nhiều bạn học khác, bữa tiệc này trở thành nơi mà họ xây dựng mối quan hệ, chứ không đơn thuần đến để gặp gỡ bạn cũ và hỏi thăm về cuộc sống của nhau.
Tuy nhiên, điều khiến tôi bất ngờ là Tiểu Lý dường như không hào hứng nói chuyện với tôi, bất chấp trong quá khứ, tôi và anh ta từng là bạn bè thân thiết.
Một lúc sau khi tôi đang ăn cơm, Tiểu Lý cũng chủ động đến nói chuyện và hỏi han cuộc sống của tôi. Tôi vui mừng vì gặp được bạn cũ nên trả lời anh ta một vài câu khách sáo. Lát sau, Tiểu Lý ghé vào tai tôi và hỏi nhỏ: "Anh bạn, lâu lắm rồi không gặp câu. Giờ thu nhập mỗi tháng của anh thế nào?".
Ban đầu, tôi khá hưng phấn, nên định nói thật về tiền lương của mình. Nhưng sau khi nhớ lời khuyên phải khiêm tốn của vợ, tôi ngập ngừng đáp: "Tôi chỉ kiếm được 3.000 tệ (khoảng 10 triệu đồng) thôi". Nghe đến đây, thái độ của Tiểu Lý đối với tôi hoàn toàn thay đổi, từ nhiệt tình chuyển sang hờ hững. Anh ta không còn nói chuyện với tôi mà chuyển sang mời rượu người khác.
Tôi đã mong đợi một phản ứng thân thiện hơn của người bạn từng thân thiết khi nghe về mức lương của mình, nhưng hành động của Tiểu Lý khiến tôi hoàn toàn thất vọng.
Sau khi ăn tối xong, tôi trở về nhà. Điện thoại của tôi rung lên những hồi thông báo vì tin nhắn của các bạn trong nhóm lớp. Tình cờ tôi nhớ lại hành động của Tiểu Lý trong bữa ăn ngày hôm nay, nên đã vào tin nhắn của anh ta. Thật bất ngờ, Tiểu Lý đã chặn kết bạn với tôi. Tôi lập tức hiểu ra chuyện gì đang xảy ra. Tôi bị anh ta chặn kết bạn vì có lẽ trong mắt anh ta, một người kiếm được mức lương 3.000 tệ sẽ không mang lại cho Tiểu Lý giá trị gì về công việc và cuộc sống. Tôi có chút tức giận về Tiểu Lý nhưng tôi nghĩ lại, kiểu bạn như anh ta thì không đáng để tôi bận tâm.
Một năm sau, sau khi hoàn thành xong dự án lớn của công ty và thanh toán hết tiền vay nợ mua nhà, tôi đã bắt đầu chia sẻ về cuộc sống cá nhân trên mạng xã hội. Tôi đăng tải hình ảnh về căn nhà lớn và chiếc xe ô tô mới tậu của mình ở vòng bạn bè trên mạng xã hội. Không lâu sau, tôi thấy Tiểu Lý chủ động gửi đề nghị kết bạn, còn xin lỗi tôi về việc chủ động chặn kết bạn với tôi năm nào.
Tuy nhiên, tôi đã dứt khoát giả vờ coi như không thấy anh ta và không trả lời tin nhắn của người này. Tôi hiểu rằng mình và Tiểu Lý hoàn toàn khác biệt. Tôi sẽ không bao giờ muốn trở thành một người giống anh ta, người mà chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài và độ giàu sang của ai đó để tìm cách làm thân với họ. Và từ thời điểm biết anh ta chặn kết bạn chỉ vì mức lương của tôi không cao, tôi đã quyết định sẽ không bao giờ có tương tác nào thêm với người này.
Theo 163.com
Hoặc