Ở tuổi 37, Trương Phàm từ cậu thiếu gia có gia cảnh giàu có bỗng trở nên trắng tay. Từ khi còn nhỏ, gia đình Trương Phàm đã giàu có. Cha anh là chủ của một nhà máy sản xuất lớn, kiếm được rất nhiều tiền mỗi năm. Cũng vì thế từ khi đi học, số tiền tiêu vặt hàng ngày mà cha mẹ cho Trương Phàm đã gấp hàng trăm lần so với các bạn cùng lứa.
Lớn lên trong gia đình giàu có, Trương Phàm không kiêu ngạo mà sống hoà đồng. Nếu một người bạn cùng lớp thích đôi giày Jordan, anh sẽ mua cho họ. Nếu một bạn học vì gia cảnh nghèo khó mà không thể tiếp tục đến trường, Trương Phàm sẽ giúp đỡ anh ta. Các bạn cùng lớp đã quen với sự tử tế và giàu có của Trương Phàm nên rất quý mến anh.
Thời gian trôi qua, cuộc sống trong trường dù có tươi đẹp đến đâu cũng sẽ kết thúc. Sau khi Trương Phàm tốt nghiệp đại học, anh dựa vào sức lực của mình để trở thành quản lý cấp cao trong công ty của gia đình. Công việc kinh doanh của gia đình Trương Phàm đang thuận lợi thì bỗng chốc lao dốc vì kinh tế khó khăn, công ty bị đối thủ chơi xấu. Công ty không chỉ bị phá sản mà Trương Phàm còn gánh khoản nợ hơn 3 triệu tệ (~10 tỷ đồng), khiến anh chịu áp lực rất lớn.
Khi đang đau đầu với vấn đề của công ty, Trương Phàm nhận được điện thoại từ lớp trưởng cũ, mời anh đi dự họp lớp. Mặc dù Trương Phàm có chút lo lắng sẽ bị bạn học hỏi về chuyện làm ăn hiện tại, nhưng sau khi cân nhắc một hồi, anh vẫn quyết định tham dự buổi gặp mặt này.
Ngày tổ chức bữa tiệc, Trương Phàm tụ tập cùng các bạn với nụ cười có phần gượng gạo. Trong bữa tiệc, các bạn học đều vui vẻ nói về cuộc sống hiện tại. Một số bạn đang là nhân viên của công ty lớn, một số người thì làm tại công ty vừa và nhỏ. Có một số ít bạn học đã khởi nghiệp và làm chủ doanh nghiệp.
Một số bạn học hỏi Trương Phàm rằng dạo này đang làm gì mà có vẻ bận rộn thế. Trương Phàm lúng túng và tìm cách đổi chủ đề.
Nhìn các bạn học hào hứng nói về cuộc sống hiện tại của mình, Trương Phàm bỗng xấu hổ. Anh lấy cớ đi vệ sinh, rồi sau đó lặng lẽ bỏ về sớm. Bởi lẽ, Trương Phạm sợ nếu anh ở lại bữa tiệc quá lâu và uống rượu thì sẽ vô tình để lộ bí mật của mình. Trước khi về nhà, anh đã nhắn tin thông báo với lớp trưởng, cũng như chủ động thanh toán tiền tham dự bữa tiệc của mình.
Sau khi trở về nhà, Trương Phàm bất ngờ nhận được thông báo tài khoản ngân hàng có biến động số dư. Ngay khi cầm điện thoại, anh ngỡ ngàng khi nhận thấy số tiền được cộng thêm vào tài khoản là 1 triệu tệ (~3,5 tỷ đồng).
Thay vì vui mừng, phản ứng đầu tiên của Trương Phàm là hoang mang. Trương Phàm nhìn thấy tên người chuyển khoản giống tên của lớp trưởng, nên đã chủ động gọi điện cho anh ta. Từ đầu dây bên kia, lớp trưởng xác nhận anh là người chuyển tiền, còn nói với Trương Phàm rằng: "Số tiền này là của cậu. Cậu không cần trả lại".
Trương Phàm bối rối, gặng hỏi lớp trưởng về nguyên do anh ta chuyển cho mình số tiền lớn đến vậy. Lớp trưởng nói, thực ra cả lớp đều biết chuyện phá sản của gia đình Trương Phàm. Một số bạn học từng được Trương Phàm giúp đỡ đã đứng lên quyên góp tiền. Mọi người dự định trực tiếp đưa tiền cho Trương Phàm trong buổi họp lớp. Nhưng Trương Phàm đã rời đi từ sớm nên các thành viên chỉ còn cách là chuyển khoản cho anh.
"Anh em trong lớp đều biết cậu gặp khó khăn nên muốn giúp đỡ một chút. Cũng có một vài thành viên làm chủ doanh nghiệp, năm nay làm ăn khó vì kinh tế nên hiểu hoàn cảnh của cậu. Số tiền này cậu cứ giữ lấy", lớp trưởng nói với Trương Phàm.
Nghe đến đây, Trương Phàm đã khóc đỏ hoe mắt. Theo lời lớp trưởng, 1 triệu tệ này được các thành viên trong lớp cho anh mượn không tính lãi suất, với thời hạn trả là dưới 5 năm. Trương Phàm hiểu rằng, với số tiền lớn đến vậy, mọi người có thể cho anh mượn là điều không dễ dàng. Trương Phàm thầm nghĩ, dù năm nay gia đình anh làm ăn thua lỗ nhưng nhận lại món quà là tình cảm giữa người và người. Công sức đối xử tốt với các bạn năm xưa quả thật xứng đáng.
Lăn lộn trong thương trường lâu năm, Trương Phàm nghĩ rằng khi lớn lên, người trưởng thành đều có những toan tính riêng cho cuộc sống. Tình nghĩa dù tốt đẹp đến đâu cũng có thể bị áp lực cuộc sống và thời gian làm cho phai mờ. Thế nhưng giờ đây anh hiểu rằng ở đâu đó vẫn có những con người đối xử với nhau mà không có chút vụ lợi cá nhân. Với Trương Phàm, dù khoản tiền không đủ để anh lập tức vực dậy sản nghiệp của gia đình nhưng tình cảm bạn bè tốt đẹp mới là thứ giúp anh lấy lại tinh thần để làm lại cuộc đời ở lưng chừng tuổi 30.
Theo Toutiao
Hoặc