Mãi đến khi về hưu tôi mới nhận ra, dù sống với ai thì mọi việc đều trở về với chính mình

26/06/2024 10:21

Khi về già nếm quả ngọt hay trái đắng, đều là do cách ta gieo hạt và vun trồng từ ngày còn trẻ.

Cuộc đời, như một phép toán kỳ diệu, đã dạy tôi bài học sâu sắc khi tôi bước vào những năm tháng vàng của sự nghỉ ngơi. Giờ đây, tôi thấu hiểu rằng, dù cuộc sống này mang ta đi đến bất cứ đâu, cuối cùng, mọi quỹ đạo đều cuốn ta trở về với chính mình.

Từ khi còn trẻ cho đến lúc mái đầu bắt đầu bạc phơ, tôi đã chứng kiến cuộc sống xoay vòng, nơi mỗi quyết định, mỗi hành động như những phép tính tỉ mỉ, đều quyết định đến chất lượng và giá trị của cuộc đời mỗi người. Một cuộc sống hạnh phúc, viên mãn, gần như là một chuỗi các phép toán đúng đắn, mỗi chương kết thúc đều tạo nên một điểm tựa, một bản kết hoàn hảo cho câu chuyện đời người.

Ngược lại, một cuộc sống đầy rối ren và khó khăn, có thể coi như những phép tính không chính xác, dẫn đến những kết quả đáng tiếc. Những sai lầm trải dài trên bảng tính của cuộc đời, đôi khi không thể xóa bỏ, chỉ có thể nhìn nhận và chấp nhận.

Khi về hưu, những năm tháng an yên của tuổi già không còn là những giả định mơ hồ, mà là hiện thực của những gì chúng ta đã trải qua, của những điều tôi đã gieo và từng bước gặt hái. Nhận ra rằng, dẫu cho ta có chia sẻ cuộc sống với bất kỳ ai, thì mọi hệ quả cuối cùng cũng chỉ quay về ta, như lẽ tự nhiên của nhân quả, không thể phủ nhận hay trốn tránh.

Thấm nhuần điều này, tôi nhìn cuộc đời bằng ánh mắt từ bi và sự hiểu biết sâu sắc hơn, rằng mọi việc, dù lớn lao hay nhỏ bé, đều có ý nghĩa và giá trị của nó trong việc tạo nên dấu ấn đích thực của một đời người.

Mãi đến khi về hưu tôi mới nhận ra, dù sống với ai thì mọi việc đều trở về với chính mình- Ảnh 1.

01
Sự đồng hành của vợ chồng

Khi bước vào những năm tháng nghỉ hưu, nhiều người mới vỡ lẽ ra rằng, cuộc sống, dù cho bạn có chung sống với ai đi chăng nữa, cuối cùng mọi chuyện vẫn quay trở về với bản thân mình. Sự đồng hành của một nửa kia không chỉ là chuyện của hai người, mà còn là hành trình chung của đôi bên để nuôi dưỡng "tình yêu" của riêng mình.

Có người từng nói: "Người phụ nữ cuối cùng sẽ kết hôn với chính mình và hạnh phúc của cô ấy hoàn toàn phụ thuộc vào bạn". Nhưng tại sao điều này lại không áp dụng cho đàn ông? Dù ai là người bạn đồng hành trong cuộc đời, dù có thể theo đuổi hạnh phúc mãi mãi, bạn vẫn cần tự mình trân trọng và chăm sóc cho bản thân.

Nếu không biết trân trọng tình yêu, thì không nên than vãn về cô đơn trong những năm tháng cuối đời; nếu không tìm cách nắm lấy số mệnh, thì đừng oán trách số phận không mỉm cười.

Trác Văn Quân, người phụ nữ tài sắc vẹn toàn thời nhà Hán, đã viết một bức thư thay đổi cuộc đời của chồng mình Tư Mã Tương Như - người từng yêu say đắm một người phụ nữ khác. Cuộc đời họ, từ đó, gắn bó bên nhau cho tới cuối cùng. Không cần phải ngợi ca Tư Mã Tương Như, nhưng cần nhìn nhận rằng khi Trác Văn Quân và Tư Mã Tương Như gặp gỡ, họ đã cùng nhau vượt qua khó khăn trong cảnh nghèo khổ và làm nghề bán rượu. Qua biết bao thăng trầm, Tư Mã Tương Như đã vươn lên trở thành nhân vật quyền lực.

Nếu như không có tình cảm đẹp đẽ năm xưa, liệu ông có thể nhìn lại quá khứ? Cuối cùng, chính tình yêu đã khiến cho một trái tim lỡ lầm phải cảm thấy hổ thẹn và quyết tâm gắn bó với tình yêu đích thực.

Nhiều cặp vợ chồng, trong thời thanh xuân, người đàn ông thường lo công việc ngoại giao, kiếm tiền nuôi gia đình, trong khi phụ nữ chăm sóc chồng con và giữ gìn tổ ấm. Mặc dù có những thời gian xa cách, nhưng vẫn luôn nỗ lực giữ gìn hạnh phúc gia đình. Đó chính là bí quyết để duy trì một cuộc hôn nhân hạnh phúc và bền vững. Kể cả những trái tim cứng rắn nhất cũng sẽ trở nên mềm yếu dưới ánh sáng của tình yêu. Bởi vì bạn đã không ngần ngại dang tay ra, nửa kia của bạn cũng sẽ không chần chừ đưa tay đón lấy.

Mãi đến khi về hưu tôi mới nhận ra, dù sống với ai thì mọi việc đều trở về với chính mình- Ảnh 2.

02

Lòng hiếu thảo của con cái

Chúng ta thường nghe câu "Cho đi điều gì, nhận lại điều ấy". Điều này không chỉ dừng lại ở vật chất mà còn ám chỉ cách chúng ta đối xử với người khác, đặc biệt là trong gia đình. Không thể đặt nặng kỳ vọng vào lòng hiếu thảo của con cái nếu chính bản thân chưa từng làm gương về lòng trắc ẩn.

Như câu chuyện về Hoàng Khảm, một nhà văn hóa Trung Quốc đã mất cha từ nhỏ và được mẹ mình là bà Chu nuôi dạy. Ông đã thể hiện lòng hiếu thảo sâu sắc khi mẹ mình bệnh nặng, bằng cách ở bên cạnh suốt nửa năm. Nỗi buồn mất mẹ khiến ông không thể quên, đến nỗi khi xa nhà sang Nhật Bản, ông còn nhờ bạn là Su - Manzhu giúp mình thực hiện "Chuyến thăm mộ mẹ trong mơ" và lưu giữ những bức ảnh như một cách để nhớ về người đã sinh thành và nuôi dưỡng mình.

Quan niệm "Cha mẹ sinh con, trời sinh tính" không thể là lý do để chúng ta không chăm sóc và giáo dục con cái. Sự nuôi dưỡng và giáo dục từ cha mẹ là nền tảng quan trọng nhất để hình thành nhân cách và lối sống của trẻ. Câu chuyện của những đứa trẻ lớn lên mà không có sự quan tâm của cha mẹ, không khác gì những đứa trẻ lang thang không nơi nương tựa, luôn mang trong mình mối oán hận và nỗi cô độc.

Và khi chúng ta đến độ tuổi hưu trí, nhìn lại cuộc đời, mới thấu hiểu rằng mọi hành động, từng quyết định đối với con cái mình, đều có ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc sống sau này của họ và cả chính bản thân chúng ta. Con cái hiếu thảo không chỉ là ơn trên ban phước, mà là kết quả của cách chúng ta đã sống, yêu thương và dạy dỗ chúng. Đó là một chu kỳ lòng hiếu thảo, một chuỗi những việc làm đẹp đẽ chúng ta gieo hạt, và cuối cùng, tất cả sẽ trở về với chính chúng ta.

Mãi đến khi về hưu tôi mới nhận ra, dù sống với ai thì mọi việc đều trở về với chính mình- Ảnh 3.

03
Sự quan tâm của người thân, bạn bè

Sự thật mà biết bao người mới hiểu rõ khi bước vào quãng đời nghỉ hưu là, dù chung sống với ai đi chăng nữa, cuối cùng mọi sự cũng chỉ quay về với bản thân mình. Quãng thời gian nghỉ ngơi sau những năm tháng làm việc bận rộn mang đến những bài học sâu sắc về mối quan hệ và tình người.

Đến thăm nhà người thân hay bạn bè, bạn sẽ nhanh chóng nhận ra ba điều. Một là, những người trước đây ít khi nhận được sự quan tâm từ bạn có thể không đón nhận bạn với lòng nồng ấm, thậm chí có người còn thẳng thừng nhắc nhở quá khứ: "Trước kia khi cần bạn đâu, giờ bạn lại tìm đến tôi". Hai là, những người mà bạn đã dành thời gian chăm sóc sẽ vui vẻ mở cửa và chào đón bạn. Ba là, với những mối quan hệ không thường xuyên, cả hai bên đều giữ gìn phép lịch sự cần thiết.

Chính từ thái độ của họ, bạn có thể thấy được hình bóng của chính mình trong quá khứ, liệu bạn đã đủ quan tâm và làm điều gì đáng trân trọng hay chưa.

Hãy nhớ rằng, những ai có cơ hội nghỉ hưu thường đã sống một cuộc đời tốt đẹp, vậy nên chúng ta nên dành nhiều tình cảm hơn cho những người xung quanh, chia sẻ kiến thức bổ ích, giúp đỡ họ vượt qua khó khăn và tặng không những thứ mình không cần đến.

Khi sức khỏe còn đủ, đừng để tuổi già trở thành lý do để ngần ngại giúp đỡ hàng xóm. Hãy biến hàng xóm thành tri kỷ. Bởi khi bạn không còn khả năng tự chăm sóc mình, chính những người thân yêu, bạn bè và hàng xóm sẽ là những người sẵn lòng chăm sóc và hỗ trợ bạn, đôi khi chỉ là một cuộc gọi kịp thời để thông báo cho con cái của bạn về tình hình.

Nhưng quan trọng nhất, khi bạn luôn đối xử tử tế với mọi người xung quanh, trái tim bạn sẽ được sưởi ấm bởi tình người, và mọi nơi bạn sống sẽ trở thành nơi hạnh phúc, may mắn. Đó là bài học quý giá mà cuộc sống mang lại, là kim chỉ nam cho mỗi bước đi và lời nhắc nhở rằng, tất cả những gì bạn cho đi, rồi sẽ quay trở lại với chính bạn.

Mãi đến khi về hưu tôi mới nhận ra, dù sống với ai thì mọi việc đều trở về với chính mình- Ảnh 4.

04

Được ở một mình

Khi cuộc đời đưa tôi đến những ngã rẽ của tuổi "xế chiều", tôi bắt đầu nhận ra rằng, dù chúng ta có đi cùng ai đi chăng nữa, cuối cùng mọi trải nghiệm và lựa chọn đều quy về chính mình.

Thậm chí khi người bạn đời có thể không còn bên cạnh, khi bạn bè không thể luôn hiện diện để sẻ chia, hay khi con cái mải mê theo đuổi con đường riêng, chúng ta sẽ làm gì? Có lẽ không phải chỉ đóng kín cánh cửa và để thời gian trôi mình đi trong sự cô đơn, cũng không đơn thuần là lang thang khắp nơi một mình.

Những người già sống hạnh phúc là những người biết tìm thấy sự bình yên và niềm vui trong chính sự cô độc của bản thân. Họ không sợ hãi vì trong tay họ có đủ tài chính để tự chủ cuộc sống, và hơn thế nữa, họ có những niềm vui riêng biệt, những sở thích mà họ có thể tận hưởng mỗi ngày.

Không còn sự lo lắng hay hoang mang, vì "Có cơm trong tay, không lo lắng trong lòng". Ngược lại, những người già không có một khoản tiết kiệm đầy đủ, không có cơ hội nghỉ hưu thoải mái, sẽ phải đối mặt với sự khổ đau và thất vọng khi không ai chăm sóc.

Chính vì thế, việc lên kế hoạch cho quãng thời gian nghỉ hưu từ khi còn ở độ tuổi trung niên là điều cần thiết, với việc tiết kiệm tiền là một trong những bước đầu tiên và quan trọng nhất.

Khi bạn bước vào giai đoạn nghỉ hưu, đó là lúc để khám phá và nuôi dưỡng niềm đam mê của mình, có thể là câu cá, khiêu vũ, ca hát hay đắm chìm trong những trang sách.

Bên cạnh đó, chúng ta cũng nên chú trọng đến việc gìn giữ và phát triển khả năng tìm kiếm hạnh phúc, từ những điều đơn giản nhưng đầy ý nghĩa: Niềm vui từ việc chơi đùa với trẻ thơ, sắc màu của khu chợ, niềm hứng khởi khi mua sắm trong những ngày lễ, hay cảm giác bận rộn nhưng hạnh phúc.

Vẻ đẹp tồn tại ở khắp mọi nơi, chỉ cần có đôi mắt biết nhìn ngắm và trái tim cảm nhận.

***

Cuộc đời là sự đan xen của hạnh phúc và đau khổ, của phước lành và bất hạnh. Để sống một cuộc sống đáng giá, chúng ta cần học cách lựa chọn, tập trung vào những điểm mạnh và hạn chế những điểm yếu.

Có người già trong cô đơn và khổ sở, nhưng cũng có người sống tuổi già một cách đầy thỏa mãn; có người ra đi trong tiếng khóc, nhưng cũng có kẻ ra đi trong nụ cười; có người bị lãng quên, nhưng cũng có người được coi là báu vật của gia đình. Thực chất, những cuộc sống quá khác biệt này là kết quả của những hạt giống mà chính chúng ta đã gieo trồng.

Hoàng hôn có thể đẹp đến nao lòng, nhưng cũng là lúc ngày dần tàn. Đối mặt với tuổi già, sẽ quá muộn để nhìn nhận lại cách sống của mình nếu không bắt đầu từ khi còn trẻ. Hãy giữ lấy ánh sáng trong trái tim, và khi bóng tối của tuổi già bao phủ, bạn sẽ không cảm thấy sợ hãi.

Cuộc đời là chuỗi dài của niềm vui, nỗi buồn, sự chia ly và hội ngộ, và chúng ta, mỗi người trong chúng ta, đều phải tự mình đối diện và vượt qua.