Sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả, chị Khương (Trung Quốc) phải bỏ học từ sớm để đi làm nhằm phụ giúp cha mẹ. Theo một vài người hàng xóm, chị lên Bắc Kinh để tìm việc. Do không có bằng cấp, chị chỉ được thuê để làm những công việc vất vả mà tiền công không đáng kể. Song biết tương lai các em phụ thuộc vào mình, chị không chút kêu ca.
Sống và làm việc ở thành phố được khoảng 10 năm, chị gặp được người chồng hiện tại của mình. Hai người tiến đến hôn nhân và có được 1 cậu con trai.
Mọi biến cố bắt đầu xảy đến khi mẹ chồng của chị Khương bị đột quỵ. Rất may gia đình điều trị kịp thời nên bệnh tình cũng thuyên giảm. Tuy nhiên, bà vẫn cần người ở bên để hỗ trợ.
Trong hai năm đầu bà bị bệnh, bố chồng còn sức khoẻ nên ông là người chăm sóc bà. Vợ chồng chị Khương chỉ đến hỗ trợ vào những thời gian rảnh. Tuy nhiên, đến năm 2015, bố chồng qua đời sau khi phát hiện mang trong mình căn bệnh ung thư gan.
“Mất đi người bạn đời, bệnh tình của mẹ ngày càng trở nặng. Dường như, bà mất khả năng đi lại và cần có người ở bên hỗ trợ 24/24.
Ban đầu, mấy anh chị em trong nhà góp tiền để thuê người giúp việc. Tuy nhiên, chỉ được một thời gian ngắn, mọi người lại bỏ đi bởi công việc vô cùng vất vả. Không thể sắp xếp được, tôi quyết định nghỉ công việc ở thành phố để về quê chăm sóc mẹ chồng”, chị Khương kể lại.
Ở những ngày đầu, người phụ nữ này nghĩ rằng công việc không quá khó khăn. Song đến khi trải nghiệm, chị mới nhận ra mình đã hiểu sai. Việc chăm sóc người già không hề dễ dàng, song chị vẫn nhẫn nhịn, vui vẻ làm theo những mong muốn của bà.
Theo thời gian, sức khỏe của bà ngày một yếu đi. Một mình chị không đủ sức để chăm sóc. Chị và chồng đã nhiều lần chia sẻ câu chuyện này với những người em trong gia đình nhằm tìm sự hỗ trợ phần nào. Tuy nhiên, tất cả đều lấy lý do công việc và ở xa để né tránh trách nhiệm. Có chút buồn, song vợ chồng chị cũng không muốn làm khó mọi người nên đành một mình chăm sóc mẹ già suốt 8 năm sau đó.
Cho đến năm 2023, sau một thời gian chống chọi với bệnh tật, bà cụ qua đời. Sau khi lo xong xuôi công việc của mẹ, vợ chồng chị Khương quay trở lại cuộc sống thường nhật. Chị lại đi xin việc và chăm sóc gia đình nhỏ của mình.
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì, nếu như, chị không nhận được cuộc điện thoại của cảnh sát địa phương tìm gặp, vào khoảng tháng 1 năm nay. Ban đầu, chị vô cùng hoang mang bởi không biết bản thân đã vi phạm gì. Song theo đúng lịch hẹn, chị vẫn đến trụ sở để làm việc.
Tại đây, viên cảnh sát thông báo chị có mảnh đất nằm trong diện giải tỏa nhằm phục vụ mở đường. Chính vì thế, cơ quan chức năng muốn gặp chị để làm các thủ tục nhận tiền đền bù. Nghe đến đây, chị ngỡ ngàng bởi chưa bao giờ nghe đến khu đất này.
Cho đến lúc này, cảnh sát mới lục tìm lại hồ sơ. Hoá ra vào khoảng năm 2020, mẹ chồng chị Khương đã bí mật chuyển quyền sở hữu mảnh đất cho chị. Nên giờ đây, toàn bộ tiền đền bù đất sẽ thuộc về chị.
Điều khiến người phụ nữ này ngỡ ngàng hơn là số tiền nhận được. Theo cảnh sát địa phương, mảnh đất của gia đình có diện tích lớn nên số tiền được đền bù ước tính 6 triệu NDT (khoảng 21 tỷ đồng).
Cho đến lúc này, chị Khương mới thực sự hiểu mẹ chẳng để người con nào thiệt thòi. 8 năm một mình chăm sóc mẹ của chị được đền đáp xứng đáng.
Hoặc