Vợ chồng anh tôi cưới nhau đến nay là gần 20 năm nhưng không thể có con. Nguyên nhân là từ chị dâu, tử cung có vấn đề và đã chữa trị nhiều nơi, tốn kém khá nhiều tiền bạc nhưng chưa bao giờ có tin vui.
Không muốn gia đình tôi bị tuyệt hậu, nhiều lần chị dâu muốn ly hôn để anh tôi lấy vợ mới nhưng anh yêu chị nhiều lắm. Anh chấp nhận sống bên chị cả đời và không cần có con.
Chị dâu cư xử rất tốt với bố mẹ chồng, anh chị yêu nhau nhiều, ông bà tôn trọng sự lựa chọn của anh tôi, không ép buộc hay hắt hủi con dâu. Mẹ tôi bảo con cái hiếu thảo với bố mẹ lúc còn sống là đủ rồi, lúc chết là hết, chẳng cần ai thờ cúng cũng được.
Với suy nghĩ tiến bộ của mẹ tôi, chị dâu chữa vô sinh đến năm thứ 5 thì ngừng tìm kiếm con. Từ đó anh chị kiếm tiền để tích lũy tuổi chăm lo tuổi già cho bố mẹ.
Suốt 12 năm cuối đời, mẹ tôi không tự phục vụ được bản thân, chị dâu luôn ở bên chăm sóc bà. Bố mẹ tôi đều làm nông nghiệp, cuối đời không có khoản tiền nào tiết kiệm phòng thân.
Tôi là mẹ đơn thân, tiền kiếm chỉ đủ nuôi con, không bao giờ biếu bố mẹ được đồng nào. Thật may vợ chồng anh trai tôi là những người con có hiếu, mỗi lần ông bà đi bệnh viện hay tiền ăn uống hằng ngày đều do anh chị bỏ tiền ra hết. Nếu không có anh chị, tôi không hiểu cuối đời bố mẹ sẽ sống ra sao nữa.
Mẹ tôi mất đã gần 2 tháng, tuần vừa rồi, tôi về làm 49 ngày cho bà. Chị dâu nói mẹ con tôi sống nơi đất khách quê người, không có anh em thân thích sẽ rất khổ. Chị muốn tôi và con về nhà sống cùng anh chị, ngôi nhà của bố mẹ chia đôi, tôi sẽ hưởng một nửa. Anh chị em ở gần nương tựa giúp đỡ lẫn nhau.
Tôi rất bất ngờ trước lời đề nghị của chị dâu. Tôi không bao giờ nghĩ đến việc sẽ được về sống trong ngôi nhà chứa đựng bao kỷ niệm buồn vui.
Tôi năm nay ngoài 40 tuổi, làm công nhân và đang phải ở thuê phòng trọ. Nếu được về quê sống bên anh chị thì hạnh phúc biết mấy. Nhưng đứa con trai của tôi đang học lớp 9, không muốn xa nhóm bạn xấu, tôi muốn tách con ra từ lâu rồi nhưng nói không nổi.
Về quê ngoại, con tôi sẽ được sống trong môi trường lành mạnh. Thế mà tôi thuyết phục con ròng rã cả tuần nay mà không được. Con nói không bao giờ về quê, nếu tôi muốn thì đi về đó một mình. Tôi bất lực với đứa con bất trị này thật sự. Mọi người con tôi lời khuyên với?
Hoặc