Gia đình con trai mua nhà
Vợ chồng bà Trần có 1 đứa con trai. Anh kết hôn 7 năm, con cũng đã 5 tuổi. Trước đây, cứ đến cuối tuần, vợ chồng con trai lại đưa cháu về thăm bố mẹ, cả nhà quây quần vô cùng hạnh phúc. Nhưng biến cố đã ập đến khi con trai và con dâu đồng loạt thất nghiệp.
Cả 2 từng làm tại 1 nhà hàng nổi tiếng, thu nhập mỗi tháng cộng lại khoảng 111 triệu đồng. Do vậy, 2 vợ chồng mạnh dạn vay ngân hàng để mua căn hộ cao cấp hơn 200m2 ngay trung tâm thành phố. Ngày đó, bà Trần từng khuyên con đừng mua nhà quá lớn, áp lực kinh tế rất lớn. Nhưng đôi vợ chồng trẻ quyết tâm “1 lần cho xong, mua nhỏ quá sau này có con thứ 2 thì không đủ chỗ”, nghe vậy bà cũng không nỡ nói thêm.

Ảnh minh họa
Lúc thu nhập ổn định, việc trả khoản vay 37 triệu đồng/tháng chẳng hề khó khăn. Nhà hàng còn cung cấp suất ăn miễn phí, 2 vợ chồng gần như không phải nấu nướng ở nhà, tiết kiệm được khoản tiền lớn. Nhưng rồi kinh tế khó khăn, nhà hàng nơi 2 người làm việc buộc phải đóng cửa. Thu nhập mất đi, khoản vay mua nhà ngay lập tức trở thành gánh nặng.
Vợ chồng già đứng ra lo cho con
Vợ chồng bà Trần đành lấy tiền tiết kiệm ra đỡ đần cho con suốt 1 năm trời với hy vọng 2 đứa sớm tìm được việc làm mới. Nhưng trái với mong đợi của ông bà, 2 người đã quen với thu nhập cao, không mặn mà với những công việc ở các quán ăn nhỏ chỉ trả mức lương 11 - 15 triệu đồng. Họ chê thấp, vất vả, dần dần trở nên chán nản rồi chọn cách “nằm yên” ở nhà chờ cơ hội tốt hơn.
Trong khi đó, vợ chồng bà Trần – người sống dựa vào lương hưu lại phải đứng ra trả nợ cho con, có tháng còn đi vay mượn mới đủ trả. Đêm nào bà cũng trằn trọc suy nghĩ, lo lắng đến bạc tóc, còn đôi trẻ thì vẫn bình thản, ung dung với niềm tin rằng “có bố mẹ đây”.
Biết bố mẹ sở hữu 1 căn nhà trong khu vực trường điểm, giá trị không hề nhỏ, con trai và con dâu còn úp mở: “Bố mẹ dọn sang nhà con ở, căn hộ rộng thênh thang, ở chung cũng thoải mái. Bán căn nhà cũ đi là trả hết nợ rồi.”
Bà Trần hiểu rất rõ, với người già mà nói, có căn nhà của riêng mình đồng nghĩa với có chỗ dựa tinh thần, có sự tự tôn và tự do. Còn khi sống chung với con cháu, khác biệt về lối sống, quan điểm, sinh hoạt sớm muộn cũng khiến mâu thuẫn nảy sinh. Thế nhưng khoản nợ ngày càng lớn, khiến bà đành phải buông tay, bán nhà của mình để giúp con trả nợ ngân hàng.

Ảnh minh họa
Bài học sâu sắc
Sau khi nhà bị bán, 2 vợ chồng dọn đến sống cùng con trai. Nhưng trái với lời hứa hẹn “thoải mái”, họ sống trong cảnh dè dặt từng lời ăn tiếng nói, không dám phàn nàn, không dám phiền hà. Trong căn hộ rộng rãi ấy, vợ chồng già trở nên lặng lẽ, thu mình.
Mỗi khi nhớ đến tháng ngày còn được nhận lương hưu, sống trong nhà riêng, tự do và an ổn, bà Trần lại thở dài. Tài sản tích cóp cả nửa đời người, cuối cùng chẳng giữ nổi. Đến tuổi hưởng thụ, 2 vợ chồng già phải sống trong cảnh phụ thuộc và bất an.
Thực tế, nhiều bậc cha mẹ dù cố gắng tiết kiệm tài sản dưỡng già, nhưng khi con cái gặp khó khăn về tài chính, hầu hết đều không nỡ khoanh tay đứng nhìn, cuối cùng vẫn đem tất cả ra giúp đỡ.
Có thể thấy, cha mẹ muốn an hưởng tuổi già, ngoài tiền bạc và nơi ở ổn định, quan trọng hơn cả là sự thấu hiểu, trách nhiệm của con cái.
Nếu con cái chỉ biết nhận mà không biết cho, chỉ biết ỷ lại mà không biết tự lập thì cha mẹ có bao nhiêu tài sản cũng khó giữ được cuộc sống bình yên lúc xế chiều. Người làm con, khi đón nhận sự hy sinh vô điều kiện của cha mẹ, càng phải biết trân trọng và đền đáp. Đừng để tình thương của cha mẹ trở thành gánh nặng, cũng đừng để lòng hiếu thảo trở thành thứ bị lãng quên.
Theo Zhihu





Hoặc