"Nhìn con trâu hồng đẹp vậy thôi chứ mình nó là từng nuôi tới 200 con bò nhà chú đấy", ông Đặng Văn Ghên, tên thường gọi là Út Uột, trú tại huyện Củ Chi, TP HCM, không giấu được sự tự hào khi nói về con vật đã gắn bó với ông hơn 20 năm qua.
"Mọi người thấy màu hồng non tơ tưởng chỉ vài tuổi chứ thực ra con trâu này đã hơn 30 tuổi rồi đấy. Nó có lớp da hồng hào, trắng nên nhiều người nhầm".
Ông Ghên cho biết, chú trâu này được ba ông mua ở Tây Ninh từ năm 2001 với giá 12 triệu (tương đương 3 cây vàng lúc bấy giờ). Khi mua người bán cho biết chú trâu đã được khoảng 10 tuổi, tính đến thời điểm hiện tại cũng phải được trên 35 năm.
Rất nhiều người cho rằng chú trâu mà gia đình ông Út Uột đặt tên là Cò là bị bệnh "bạch tạng". Tuy nhiên, ba ông khẳng định đây là một giống trâu có màu hồng tự nhiên có nguồn gốc từ Thái Lan.
Ở Việt Nam cũng có một dòng trâu cò với nước da màu hồng nhưng từ màu da đến sừng, móng đều khác khá nhiều với chú trâu trên 35 tuổi này. Với dòng trâu cò bình thường thì sừng, móng đều có màu đen nhưng chú trâu này có màu trắng ngà rất khác biệt.
Ông Ghên chia sẻ, Cò đặc biệt rất khỏe mạnh. Hơn 20 năm qua, chú chưa từng mắc bất cứ bệnh nào cả. Ngay cả thời điểm đàn bò nhà ông Út Uột bị dịch bệnh thì chú vẫn khỏe mạnh, ăn uống bình thường.
Trước kia gia đình ông Út nuôi tới 200 con bò sữa, một mình “trâu hồng” phải lo kéo cỏ về. Mỗi ngày, chú phải kéo từ ngoài ruộng xa về tới hơn 1 tấn cỏ để phục vụ số bò sữa nói trên. Cũng do công việc nhẹ nhàng hơn những chú trâu khác nên Cò đến giờ vẫn giữ nguyên được cả hàm răng chứ chưa rụng.
Chú "trâu hồng” rất không thích khi bị đánh. Có lần ông Út đánh để nó đi thế là bị giận tới 2 ngày, nói gì cũng không nghe. Lúc Cò khó chịu là 2 mắt chú đỏ ngầu.
Khi thú chơi các con vật độc lạ nổi lên, đã có rất nhiều người đến đặt vấn đề với ông Ghên mua lại chú trâu hồng. Thậm chí trả cả tiền tỷ nhưng gia đình ông không bán.
“Có trả 10, 20 tỷ thì tôi cũng không bán", ông Út Uột nhấn mạnh. “Tiền thì ai cũng mê nhưng nó là cái tình thương, tình cảm, là cái kỉ niệm của tôi với bố. Nó biết nghe lời, giúp rất nhiều cho nghề nuôi bò sữa. Tôi coi nó như một thành viên trong gia đình, coi như con trong nhà".
Ông Ghên chia sẻ, thời điểm khi bố ông (ông Hia) qua đời, chính chú trâu hồng này đã bước đến quan tài và quỳ lạy liên tục. Trong những ngày tổ chức tang lễ, mặt trâu lúc nào nhìn cũng rất buồn bã, đi qua đi lại quanh nhà.
Chú "trâu hồng” nặng khoảng 1 tấn 3, một ngày được ăn 2 cữ và có thể uống tới 100 lít nước. Cò đã được cho "nghỉ hưu” khoảng 5 năm nay. Một phần vì nhà cũng không còn nuôi bò, phần vì ông Út cũng thấy trâu có tuổi rồi nên cho nghỉ ngơi.
Hoặc