Lưu Bình (Trung Quốc) sinh ra và lớn lên ở vùng quê nghèo khó, không biết chữ. Năm 22 tuổi, cô bị lừa bán đến vùng núi sâu tỉnh Quý Châu và bị ép gả cho một người đàn ông bị khuyết tật ở chân.
Lưu Bình đã phải trải qua 10 năm sống trong hoàn cảnh khó khăn. Cô sinh cho người chồng này một đứa con trai. Mười năm sau, trong một lần tình cờ, Lưu Bình trốn thoát khỏi vùng núi và trở về quê hương. Lúc này, cô đã 32 tuổi.
Khi được hỏi, Lưu Bình chỉ dám nói dối rằng mình đi làm ăn xa, không thừa nhận về việc bị lừa bán hay việc đã có con. Người mai mối nhiều lần giới thiệu cho Lưu Bình, nhưng phần lớn đều từ chối vì cho rằng cô đã lớn tuổi.
Đến năm 35 tuổi, Lưu Bình được mai mối và kết hôn với một người đàn ông đã qua một lần đò. Hoàn cảnh kinh tế của người chồng thứ hai cũng rất bình thường. Hai người có với nhau một cô con gái.
Hôn nhân lỡ dở lần thứ hai
Nào ngờ, bất hạnh lại một lần nữa ập đến với Lưu Bình. Chưa được bao lâu sống yên ổn, cô phát hiện mình bị ung thư vòm họng. Bác sĩ cho biết, dù mới chỉ là giai đoạn đầu, nhưng nếu không phẫu thuật ngay lập tức, tính mạng của cô sẽ gặp nguy hiểm.
Người chồng thứ hai không có nhiều thu nhập, lại không muốn vay tiền cho vợ chữa bệnh. Bản thân Lưu Bình cũng không có tiền để dành. Số tiền phẫu thuật lên đến hàng chục nghìn NDT là do Lưu Bình phải chạy vạy khắp nơi mới có được. Cũng vì chuyện này, hai vợ chồng thường xuyên xảy ra cãi vã. Trong lúc tức giận, Lưu Bình quyết định ly hôn và đưa con gái đi.
May mắn thay, ca phẫu thuật diễn ra rất suôn sẻ, bệnh tình của Lưu Bình nhiều năm sau đó không tái phát.
Cuộc gặp gỡ định mệnh
Một mình nuôi con nhỏ, 42 tuổi lại không có công việc cố định, Lưu Bình rơi vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn. Để mưu sinh, cô đi làm giúp việc và thuê một căn nhà trọ nhỏ. Vì vậy, khi nhìn thấy thông tin tuyển người giúp việc của Tư Đồ Hưng, Lưu Bình đã lập tức đến ứng tuyển.
Tư Đồ Hưng thấy Lưu Bình một mình nuôi con nhỏ rất tội nghiệp nên đã nhận cô vào làm. Nào ngờ, chính quyết định này của Tư Đồ Hưng đã đẩy cả gia đình anh vào vòng xoáy mâu thuẫn.
Đến nhà chăm sóc cụ ông họ Tư Đồ, Lưu Bình nhanh chóng chiếm được lòng tin của ông. Trong cuộc sống hàng ngày, Lưu Bình chăm sóc cụ ông vô cùng chu đáo và rất được lòng ông. Chỉ sau một tháng làm giúp việc, hai người đã nảy sinh tình cảm. Cụ ông thẳng thắn bày tỏ, ông không thể sống thiếu Lưu Bình và muốn kết hôn với cô.
Điều đầu tiên Lưu Bình hỏi là quyền sở hữu căn nhà hiện tại. Cụ ông khẳng định mình có toàn quyền định đoạt. Ngay ngày hôm sau, Lưu Bình và cụ ông đã đến đăng ký kết hôn. Kể từ đó, Lưu Bình liên tục thúc giục cụ ông sang tên căn nhà cho mình với lý do cô còn trẻ, cần có chỗ dựa lúc về già.
Lúc này, cụ ông đã dành rất nhiều tình cảm cho Lưu Bình nên rất muốn sang tên căn nhà cho cô. Tuy nhiên, thực tế là căn nhà này đã được sang tên cho cháu trai Tư Đồ Hưng từ nhiều năm trước. Cụ ông tìm gặp cháu trai, đề nghị được sang tên căn nhà về lại cho mình. Trước hành động bất thường của ông nội, Tư Đồ Hưng vô cùng ngỡ ngàng.
Cái kết ngoài dự liệu
Sau đó anh mới biết được, ông nội đã bí mật đăng ký kết hôn với người giúp việc Lưu Bình. Cả gia đình không ai hay biết chuyện này.
Tư Đồ Hưng ra sức khuyên nhủ ông nội nên ly hôn với Lưu Bình, bởi lẽ mọi dấu hiệu đều cho thấy người phụ nữ này không hề yêu thương ông nội thật lòng mà chỉ ham muốn chiếm đoạt tài sản. Cụ ông lúc hoàn toàn không nghe lọt tai những lời khuyên của cháu trai, thậm chí còn đuổi Tư Đồ Hưng ra khỏi nhà. Ông còn dọa nếu Tư Đồ Hưng không chịu trả lại căn nhà, ông sẽ lập tức khởi kiện.
Cụ ông đã nghe lời xúi giục của vợ mới cưới và khởi kiện Tư Đồ Hưng. Tòa án đã bác đơn kiện của cụ ông với lý do căn nhà đã được sang tên cho cháu trai khi vợ cũ của ông còn sống, hơn nữa cụ ông cũng đã ký tên vào giấy đồng ý sang tên.
Kế hoạch đổ bể, Lưu Bình ngày ngày cãi vã với cụ ông. Cuối cùng, chưa đầy hai tháng sau khi kết hôn, Lưu Bình đã ly hôn với cụ ông, cắt đứt hoàn toàn liên lạc. Sự việc này khiến ông hoàn toàn ngỡ ngàng và hụt hẫng. Hóa ra, người phụ nữ này đến với ông vì có toan tính.
Câu chuyện là bài học cho rất nhiều gia đình. Người cao tuổi cần được chăm sóc và có người đồng hành bên cạnh. Vì vậy, con cháu nên đồng hành với họ, tránh để ông bà rơi vào những cạm bẫy của người ngoài.
(Theo Sohu)
Hoặc