Một vụ việc hy hữu xảy ra tại Trung Quốc đang khiến dân mạng không khỏi xôn xao: Một người đàn ông gửi 19 triệu nhân dân tệ (gần 70 tỷ) vào ngân hàng với kỳ hạn 5 năm, nhưng khi quay lại rút tiền, tài khoản chỉ còn đúng... 34 tệ (hơn 100 nghìn). Điều khiến người ta giật mình hơn cả là người làm “bốc hơi” toàn bộ số tiền ấy lại chính là người thân cận nhất trong gia đình.
Anh Lưu, trước khi đi công tác dài hạn tại Mexico, đã gửi toàn bộ số tiền tiết kiệm 19 triệu nhân dân tệ vào một ngân hàng trong nước dưới dạng tiền gửi cố định kỳ hạn 5 năm. Tin tưởng vào tính an toàn của ngân hàng và sự ổn định của số tiền gửi, anh yên tâm xuất ngoại làm việc.
5 năm sau, anh Lưu quay về Trung Quốc với mong muốn rút số tiền đã gửi. Tuy nhiên, tại quầy giao dịch, nhân viên ngân hàng khiến anh "sốc đứng" khi thông báo: "Tài khoản của ông hiện còn 34 nhân dân tệ. Ông có chắc chắn muốn rút hết không?".
Anh Lưu lập tức phản ứng: "Tôi gửi 19 triệu cơ mà. Sao lại chỉ còn vài chục tệ?" . Dù chất vấn nhiều lần, câu trả lời từ phía ngân hàng vẫn dửng dưng: "Chuyện này không liên quan đến chúng tôi".

Bên phía ngân hàng từ chối chịu trách nhiệm của trường hợp của người đàn ông
Bức xúc tột độ, anh Lưu yêu cầu nhân viên ngân hàng in toàn bộ lịch sử giao dịch suốt 5 năm qua. Một bản sao kê dài dằng dặc được in ra, trong đó có hàng trăm giao dịch với giá trị lớn, toàn những khoản chuyển tiền, đầu tư tài chính, mua bán cổ phiếu… Anh Lưu cam kết mình chưa từng động đến tài khoản này và yêu cầu bên phía ngân hàng làm rõ.
Tuy nhiên họ vẫn khẳng định: tất cả các giao dịch đều hợp pháp, minh bạch, không có dấu hiệu gian lận hay can thiệp từ hệ thống ngân hàng. Nói cách khác là không liên quan đến họ.
Không chấp nhận, anh Lưu quyết định gặp ban lãnh đạo ngân hàng để làm rõ. Nhưng ngay cả chủ tịch ngân hàng cũng trả lời tương tự: "Đây là hành vi cá nhân, ngân hàng không có quyền can thiệp".
Bế tắc, anh Lưu tuyên bố: nếu trong vòng ba ngày không có ai chịu trách nhiệm, anh sẽ yêu cầu ngân hàng trả lại toàn bộ số tiền. Nhưng phía ngân hàng vẫn giữ thái độ thờ ơ, tiếp tục khẳng định "mọi giao dịch đều hợp pháp".
Cuối cùng, anh Lưu quyết định gọi cảnh sát. Qua điều tra, cảnh sát đã phát hiện ra một chi tiết quan trọng: thẻ ngân hàng 5 năm trước không đứng tên anh Lưu mà mang tên… vợ anh - cô Vương. Hơn nữa, cô Vương không chỉ đứng tên mà còn biết cả mật khẩu thẻ.
Cảnh sát nhận định: nếu tất cả giao dịch là hợp pháp, thì người duy nhất có thể sử dụng số tiền chính là cô Vương. Anh Lưu hoang mang. Anh chưa từng nghi ngờ vợ, cũng không thể tin cô lại tiêu hết số tiền đó. Tuy nhiên, khi điều tra tiếp, một nhân vật mới xuất hiện, đó là em trai của cô Vương.
Thoạt đầu, anh Lưu nghĩ đây lại là "câu chuyện anh rể - em vợ" thường thấy, nhưng sự thật phức tạp hơn. Em trai cô Vương vốn là người có công việc ổn định và khả năng tài chính khá, tuy nhiên lại được gia đình, nhất là chị gái, chiều chuộng từ nhỏ. Và trùng hợp thay, anh ta chính là nhân viên ngân hàng, đồng thời là người quản lý tài khoản gửi của anh Lưu - hay đúng hơn là của cô Vương.
Biết rõ số tiền trong thẻ là 19 triệu tệ và chủ tài khoản là chị gái mình, anh ta bắt đầu vẽ ra một kế hoạch chiếm đoạt. Lợi dụng mối quan hệ và sự tin tưởng của chị gái, anh ta đã dụ dỗ cô Vương giao toàn bộ thẻ và mật khẩu với lý do "đầu tư tài chính sẽ sinh lời cao". Ban đầu, anh ta đầu tư vào cổ phiếu và quỹ với mong muốn “tiền đẻ ra tiền”, nhưng do thiếu kinh nghiệm, càng đầu tư càng lỗ. Sau 5 năm, số dư chỉ còn đúng 34 tệ.

Người đàn ông không thể ngờ số tiền mình tiết kiệm bao lâu lại không cánh mà bay
Khi mọi chuyện vỡ lở, anh Lưu vừa tức giận vừa thất vọng. Anh đau vì người vợ thân thiết lại giấu anh và số tiền tích góp nhiều năm bị mất trắng. Anh chất vấn vợ tại sao không nói gì khi biết tiền không cánh mà bay, tại sao lại im lặng suốt thời gian anh loay hoay điều tra?
Cô Vương bật khóc, thừa nhận đã sai khi tin tưởng và bao che cho em trai. Nhưng dù hối hận, cô vẫn tìm cách bảo vệ người thân. Còn anh Lưu, anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc kiện cả em vợ và ngân hàng ra tòa, yêu cầu bồi thường toàn bộ 19 triệu nhân dân tệ.
Tại tòa, anh lập luận rằng với tư cách là nhân viên ngân hàng, em vợ đã lợi dụng vị trí để tiếp cận thông tin nội bộ và chiếm đoạt tiền. Tuy nhiên, phía ngân hàng phản bác: đây là hành vi cá nhân của cô Vương và họ không liên quan.
Cuối cùng, tòa phán quyết: em vợ phải bồi thường cho anh Lưu toàn bộ 19 triệu tệ, đồng thời nộp phạt 100.000 tệ (hơn 360 triệu) vì vi phạm đạo đức nghề nghiệp. Nhưng trên thực tế, em trai cô Vương không có đủ tài sản để trả nợ, khiến việc thu hồi số tiền trở nên… bất khả thi.
Vụ kiện thắng, nhưng anh Lưu không cảm thấy nhẹ nhõm. Quan hệ gia đình rạn nứt, niềm tin vợ chồng tổn thương sâu sắc, còn số tiền khổng lồ có thể mãi mãi không lấy lại được.
Vụ việc khiến nhiều người không khỏi rùng mình: Tiền bạc rõ ràng gửi ngân hàng, vẫn có thể “bốc hơi” không dấu vết. Đây có thể xem là một bài học đắt giá về việc tin tưởng mù quáng, đặc biệt là trong chuyện tài chính giữa người thân. Bởi đôi khi, "kẻ lạ" lại chẳng nguy hiểm bằng "người quen".
Theo Sohu
Hoặc