Hiểu Đông và Trạch Huệ là bạn đại học và cũng là bạn tốt của nhau nhiều năm. Sau khi tốt nghiệp, Hiểu Đông lăn lộn ở một công ty khởi nghiệp và giờ đã là một trưởng phòng có chút thành tựu. Trong khi đó, Trạch Huệ lại chọn công việc ổn định tại một doanh nghiệp nhà nước, sống một cuộc sống bình lặng và ổn định.
Cách đây ít lâu, cả hai đã gặp lại nhau trong một buổi họp lớp được tổ chức vào cuối tuần. Hiểu Đông mặc vest, đi giày da, đầy tự tin bước vào nhà hàng, những nhãn hiệu đắt tiền trên người anh ta như đang thể hiện thành công trong sự nghiệp mà anh đã đạt được. Anh ta khoe chuyện huy động vốn của công ty mình gần đây, về cổ phần anh có trong tay và cả kế hoạch niêm yết trên thị trường trong thời gian tới. So với Hiểu Đông, Trạch Huệ trông rất giản dị. Cô mặc một chiếc váy liền đơn giản, và chỉ trò chuyện về cuộc sống gia đình cũng như sự lớn lên của con cái.
Khi buổi họp lớp diễn ra được một nửa, Hiểu Đông đã hơi ngà ngà say. Anh ta bắt đầu quấn lấy các nữ sinh trong lớp, liên tục khoe khoang, thậm chí còn cố tình đụng chạm đối phương. Trạch Huệ nhìn thấy thì vô cùng khó chịu, cô vội vàng tiến lên can ngăn: "Hiểu Đông, mọi người đều là bạn cũ, cậu làm vậy không tốt lắm đâu".
Hiểu Đông thản nhiên cười: "Trạch Huệ, cậu nghiêm túc quá rồi. Chỉ là họp lớp thôi mà, cứ thư giãn đi".
Trạch Huệ vừa bất ngờ vừa ngán ngẩm, cô nhớ lại Hiểu Đông của thời đại học, khi đó Hiểu Đông vẫn còn là một chàng thanh niên giản dị, năng động và nghiêm túc với các mối quan hệ, giờ đây sao lại biến thành bộ dạng thế này?
Cách đó không xa, một số bạn nam đang nói chuyện về xe sang và bất động sản. Một người trong số họ thậm chí còn tự hào khoe chiếc đồng hồ mới nhất: "Mấy cậu biết không? Đồng hồ của tôi hơn 500 'củ' đó".
Nhìn cảnh họ thi nhau nịnh bợ nhau, khoe khoang với nhau, nhiều bạn nữ vô cùng bức xúc và cho rằng một số thành viên trong lớp đến tham gia họp lớp chỉ nhằm mục đích không trong sáng, không phải để tán tỉnh hoặc có mối quan hệ ngoài luồng thì cũng là để khoe của.
Sự bất mãn lan rộng trong các bạn nữ cùng lớp. Họ cảm thấy buổi họp lớp đã mất đi ý nghĩa ban đầu của nó. Kết quả là ngay sau bữa tiệc, gần 20 người đã rời khỏi nhóm bạn cùng lớp. Trách Huệ cũng nằm trong số đó. Trước khi rời đi, cô đã đăng một dòng status lên trang cá nhân: "Những ngày tháng ngây thơ qua rồi sẽ không bao giờ quay trở lại nữa. Ai rồi cũng khác. Tạm biệt tuổi trẻ của tồi".
Ngay sau ngày kết thúc buổi họp lớp, một tin tức truyền đến: Hiểu Đông do lái xe khi say rượu đã gây ra một tai nạn giao thông nghiêm trọng, làm một người chết. Tin này lập tức gây xôn xao. Những người từng ngưỡng mộ thành công của anh ta, ghen tị với của cải của anh, đều cảm thấy số phận đang trêu đùa họ. Còn những bạn nữ từng tức giận vì hành vi phù phiếm của anh ta thì bày tỏ sự thương tiếc sâu sắc, đồng thời vẫn không thể không cho rằng anh ta thực sự đã quá tự cao.
Sau khi biết tin, Trạch Huệ đã im lặng một lúc lâu. Cô nhớ lại mình đã từng cố khuyên ngăn Hiểu Đông trong buổi họp lớp nhưng vẫn không thể ngăn anh ta rơi vào vực thẳm của bi kịch. Điều này khiến cô tự hỏi, phải chăng trong quá trình theo đuổi danh vọng, người ta sẽ đánh mất đi sự chân thực nhất của bản thân mình? Và rằng những hành vi bị thúc đẩy bởi ham muốn vật chất và sự phù phiếm liệu có thực sự đáng giá không?
Do tai nạn của Hiểu Đông, một số thành viên đã rời đi lại quay trở về nhóm chat chung. Nhằm tìm lại sự hồn nhiên đã mất, Trách Huệ cũng đưa ra lựa chọn tương tự. Bởi suy cho cùng, tình bạn và tình yêu thực sự sẽ không thay đổi chỉ vì hoàn cảnh thay đổi, càng không bị lung lay bởi những cám dỗ vật chất. Khi chúng ta lạc lối trong dòng nước lớn, đôi khi nên quay đầu nhìn lại, khi đó bạn sẽ thấy được chính mình thuần khiết nhất, vẫn ở đó.
Cũng qua câu chuyện của Hiểu Đông và Trạch Huệ, chúng ta có thể thấy rằng, dù trong môi trường giáo dục hay cuộc sống đời thường, những bài học về việc giữ vững phẩm giá cá nhân và giá trị tình bạn là hết sức quan trọng. Bản lĩnh và sự kiên định trong việc bảo vệ những giá trị này không chỉ giúp chúng ta đạt được thành công bền vững mà còn giữ cho tâm hồn mỗi người trong sáng và không bị lạc lối trong cám dỗ vật chất.
Câu chuyện cảnh báo về hậu quả của sự tự cao và thiếu kiểm soát, đồng thời nhắc nhở chúng ta về việc phải sống có trách nhiệm và tôn trọng lẫn nhau. Những bài học này nên được giảng dạy không chỉ thông qua sách vở mà còn thông qua việc quan sát và trải nghiệm trong thực tiễn, giúp học sinh không chỉ trở thành người có kiến thức mà còn trở thành người có nhân cách.
Theo Sohu
Hoặc