Sau 10 năm tốt nghiệp, một nhóm cựu học sinh trung học tổ chức họp lớp. Khi thấy người từng đứng đầu lớp xuất hiện trong bộ đồng phục nhân viên phục vụ, nhiều người tỏ thái độ mỉa mai. Tuy nhiên, đến lúc thanh toán hóa đơn, họ mới nhận ra sự thật khác xa suy nghĩ ban đầu.

Ảnh minh hoạ
Từ cậu bé nông thôn đến sinh viên đại học danh giá
Trương Băng sinh ra trong một gia đình nông dân, lớn lên trong một vùng quê yên bình nhưng không có nhiều điều kiện phát triển. Từ nhỏ, anh đã ý thức được rằng giáo dục là con đường duy nhất giúp bản thân thay đổi tương lai. Điều này càng được khẳng định khi anh có dịp đến huyện cùng cha và nhận ra sự khác biệt rõ rệt giữa thành thị và nông thôn.
Với quyết tâm đó, Trương Băng không ngừng nỗ lực học tập. Trong suốt những năm trung học cơ sở và trung học phổ thông, anh luôn nằm trong nhóm học sinh có thành tích cao nhất. Ở bất kỳ lớp nào, anh cũng duy trì vị trí dẫn đầu. Không chỉ chăm chỉ, anh còn xây dựng cho mình phương pháp học hiệu quả, tập trung vào kiến thức cốt lõi và rèn luyện kỹ năng tư duy logic.

Ảnh minh hoạ
Sự kiên trì của anh đã mang lại kết quả xứng đáng. Trong kỳ thi tuyển sinh đại học, anh đạt số điểm cao, trúng tuyển vào một trường đại học danh tiếng. Thành tích này không chỉ khiến gia đình tự hào mà còn thu hút sự chú ý của bạn bè cùng lớp.
Tuy nhiên, bên cạnh những lời chúc mừng, cũng có không ít ý kiến trái chiều. Một số bạn học bày tỏ sự hoài nghi về việc một học sinh xuất thân từ nông thôn có thể thích nghi và thành công trong môi trường đại học tại thành phố lớn. Họ cho rằng khoảng cách về điều kiện sống, môi trường giáo dục và cơ hội phát triển có thể trở thành rào cản với Trương Băng.
Dù vậy, anh không bận tâm đến những nhận định đó. Anh hiểu rằng thay đổi không đến từ xuất thân mà từ chính sự cố gắng của mỗi cá nhân. Vì thế, anh tiếp tục tập trung vào việc học và tận dụng mọi cơ hội để phát triển bản thân, từng bước khẳng định năng lực của mình trong môi trường mới.
Cuộc hội ngộ đầy bất ngờ
Sau 10 năm tốt nghiệp trung học, Trương Băng nhận được lời mời tham dự buổi họp lớp. Đây là lần đầu tiên anh cân nhắc tham gia sau nhiều năm không góp mặt trong các cuộc gặp gỡ bạn bè cũ. Trùng hợp, buổi họp lớp được tổ chức tại nhà hàng nơi anh đang công tác.
Khi đang kiểm tra hồ sơ khách hàng tại sảnh, Trương Băng tình cờ nghe thấy nhóm bạn cũ trò chuyện. Một số người thắc mắc về tình hình hiện tại của những học sinh từng đạt thành tích cao, trong khi một số khác đặt nghi vấn về sự khác biệt mà thành tích đó mang lại. Những câu nói như "Không biết những người học giỏi năm xưa giờ thế nào?" hay "Vào đại học danh tiếng cũng phải lo mưu sinh như bao người khác thôi" vang lên giữa cuộc trò chuyện, kèm theo những tràng cười xen lẫn suy đoán.

Ảnh minh hoạ
Khi Trương Băng bước vào phòng tiệc, một số người nhanh chóng nhận ra anh trong bộ đồng phục nhân viên phục vụ. Ánh mắt ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt họ. Một người trong nhóm bông đùa: "Không ngờ học sinh giỏi nhất lớp ngày xưa lại làm phục vụ ở đây". Trương Băng chỉ mỉm cười, đáp ngắn gọn rằng anh tình cờ làm việc tại nhà hàng này.
Trong suốt bữa tiệc, cuộc trò chuyện xoay quanh nhiều chủ đề, từ công việc, cuộc sống đến những dự định sắp tới. Khi bữa ăn gần kết thúc, lớp trưởng chia sẻ về kế hoạch tái hôn và mời mọi người đến dự lễ cưới. Ngay lúc đó, một người trong nhóm lên tiếng đùa cợt: "Trương Băng làm ở đây, chắc có thể giúp mọi người giảm giá bữa ăn hôm nay nhỉ". Câu nói khiến cả nhóm bật cười, nhưng ngay sau đó, một tình huống bất ngờ đã khiến không khí buổi tiệc thay đổi hoàn toàn.
Sự thật khiến cả nhóm ngỡ ngàng
Ngay khi bữa tiệc sắp kết thúc, một nữ nhân viên phục vụ bước vào phòng với hóa đơn trên tay. Nhìn thấy Trương Băng, cô lập tức tỏ thái độ bất ngờ và gọi anh bằng chức danh sếp. Không khí trong phòng chợt lặng đi. Những người có mặt nhanh chóng nhận ra rằng Trương Băng không phải nhân viên phục vụ như họ nghĩ, mà thực tế là Giám đốc phụ trách nhà hàng này.
Sau khi tốt nghiệp chuyên ngành Quản trị Khách sạn, Trương Băng gia nhập một tập đoàn lớn trong lĩnh vực nhà hàng – khách sạn. Nhờ vào năng lực và sự nỗ lực, chỉ trong vòng bốn năm, anh đã được thăng chức lên vị trí Giám đốc, trực tiếp điều hành nhà hàng nơi buổi họp lớp diễn ra.
Trương Băng không nói thêm lời nào, chỉ yêu cầu bộ phận tài chính xử lý hóa đơn rồi lặng lẽ rời đi. Không khí trong phòng vẫn im lặng, nhưng ánh mắt của những người ở lại dường như đã đổi khác. Trở về văn phòng, anh cầm điện thoại, chặn số của các bạn học cũ. Một số mối quan hệ, khi không còn giá trị, tốt nhất chúng ta không nên giữ liên lạc.
Theo Baidu
Hoặc