Họp lớp tuổi 40: Tôi từng tốn cả tuần lương cho bộ váy, giờ chỉ 1 mẹo nhỏ vẫn được khen sang và tự tin

Admin

02/11/2025 00:02

Cách đây vài năm, tôi từng coi “họp lớp” là một cuộc thi ngầm về ngoại hình và thành công. Trước ngày họp lớp, tôi háo hức đến mức… chi cả tuần lương chỉ để mua một bộ váy mới, với hi vọng “xuất hiện cho ra dáng”. Giờ nghĩ lại, tôi thấy buồn cười vì hóa ra, để được khen sang và tự tin, chẳng cần nhiều đến thế.

Khi “họp lớp” là bài kiểm tra ngầm về tài chính hình ảnh

Buổi họp lớp đầu tiên ở tuổi 40 khiến tôi choáng. Bạn này khoe mới mua xe, bạn kia diện túi hiệu, người khác vừa đi châu Âu về. Tôi không muốn thua, nên đã lao vào “đầu tư” cho ngoại hình.

Khoản chiLý doSố tiền
Váy mới hàng thiết kế“Phải khác với phong cách hàng ngày”2.200.000đ
Làm tóc, makeup chuyên nghiệp“Cho hình ảnh chỉn chu, trẻ trung hơn”700.000đ
Giày + phụ kiện“Hoàn thiện tổng thể”600.000đ
Taxi, cà phê gặp bạn nhỏ trước họp“Tạo ấn tượng đầu tiên”300.000đ
Tổng cộng3.800.000đ

Gần một tuần lương của tôi bay đi trong chưa đầy hai ngày. Tôi tự an ủi rằng “phụ nữ thì phải đầu tư cho hình ảnh”, nhưng thật ra, tôi chỉ đang chi vì cảm xúc và so sánh.

Ngày họp lớp: Đẹp nhưng… không thoải mái

Tôi xuất hiện với váy mới, tóc uốn nhẹ, giày cao 5 phân. Ai nhìn cũng khen “sang hơn hẳn”. Nhưng chỉ sau hai tiếng, tôi thấy mình mệt rã rời: váy bó, chân đau, tóc rối vì gió và mồ hôi.

Họp lớp tuổi 40: Tôi từng tốn cả tuần lương cho bộ váy, giờ chỉ 1 mẹo nhỏ vẫn được khen sang và tự tin- Ảnh 1.

Tôi nhìn quanh, người bạn cũ – mặc chiếc váy cotton giản dị, giày bệt, tóc buộc gọn – lại thoải mái cười nói suốt buổi. Cô ấy vẫn được khen đẹp, dù chẳng trang điểm cầu kỳ.

Khi chụp ảnh nhóm, tôi nhận ra một điều: điều khiến người khác nhớ không phải là bạn mặc gì, mà là bạn cười thế nào.

Sau lần đó, tôi rút ra “mẹo nhỏ” giúp mình luôn nổi bật mà không tốn tiền

Sau buổi họp lớp năm ấy, tôi bắt đầu nhìn lại cách mình chi tiêu cho “hình ảnh”. Hóa ra, phụ nữ càng trưởng thành, càng cần đầu tư đúng chỗ hơn là nhiều chỗ.

Mẹo nhỏ tôi học được – nghe tưởng đơn giản, nhưng thay đổi hẳn cách tôi xuất hiện:

Chọn 1 điểm nhấn thật sự phù hợp với mình – và để mọi thứ còn lại tối giản.

Ví dụ:

- Nếu chọn điểm nhấn là đôi khuyên tai hoặc son môi, thì váy chỉ cần trơn, không cầu kỳ.

- Nếu chọn váy đẹp, thì hãy để tóc tự nhiên, makeup nhẹ.

- Nếu chọn tự tin và thần thái, thì dù mặc đồ cũ, bạn vẫn toát lên sự sang trọng thật sự.

Tôi bắt đầu sắm ít hơn nhưng tinh hơn. Một chiếc váy linen 700.000đ, đi cùng đôi giày cũ, lại được khen “đúng gu”. Chỉ cần tự tin và hiểu mình, bạn đã tiết kiệm được rất nhiều tiền – và vẫn nổi bật.

Thay đổi tư duy chi tiêu – thay đổi cả tâm thế sống

Từ “mẹo nhỏ” đó, tôi mở rộng ra nhiều thứ khác trong đời sống.
Trước đây, tôi hay tiêu tiền để chứng minh mình ổn:

- Mua quần áo đẹp để che đi sự mệt mỏi.

- Mua túi mới khi cảm thấy thua kém bạn bè.

- Mua mỹ phẩm đắt vì nghĩ “phải có cái gì đó để tự tin”.

Họp lớp tuổi 40: Tôi từng tốn cả tuần lương cho bộ váy, giờ chỉ 1 mẹo nhỏ vẫn được khen sang và tự tin- Ảnh 2.

Giờ, tôi chọn chi cho những thứ khiến mình khỏe và thoải mái thật sự:

- 400.000đ/tháng tập yoga.

- 300.000đ mua hoa tươi cho góc bếp.

- 200.000đ/tháng học tiếng Anh online.

Những khoản chi nhỏ ấy không khiến tôi “sang” theo nghĩa bề ngoài, nhưng giúp tôi bình tĩnh, tự tin và vui vẻ hơn rất nhiều.

Họp lớp bây giờ: Không cần chứng minh, chỉ cần xuất hiện đúng là mình

Năm nay, khi nhóm bạn cũ rủ họp lớp, tôi chẳng còn lăn tăn chuyện mặc gì, mang gì. Tôi mặc chiếc váy cũ từng mặc đi làm, chỉ thay đôi khuyên tai và tô son hồng. Bạn bè vẫn khen “càng ngày càng trẻ và tự tin”, mà tôi chẳng mất đồng nào ngoài nụ cười thật lòng.

Và tôi nhận ra – “sang” không phải là mặc đắt, mà là khi mình sống nhẹ nhõm, tiêu đúng chỗ và biết mình đang vì điều gì.

Kết

Ở tuổi 40, tôi không còn muốn chạy theo những tiêu chuẩn phô trương. Tôi chọn cách “đầu tư” thông minh hơn: không phải bằng tiền, mà bằng thái độ.

Vì cuối cùng, điều khiến phụ nữ tỏa sáng không phải là váy mới hay túi hiệu, mà là tâm thế thoải mái khi biết mình tiêu tiền đúng chỗ. Và đó là bài học quý nhất mà một buổi họp lớp dạy cho tôi.