Mượn xế hộp tiền tỷ đi họp lớp, vung tay thanh toán hóa đơn, về nhà tôi nhận được 1 tin nhắn mà ê chề, cả đời không quên

Admin

29/05/2025 00:10

Dù đã thể hiện tốt sự thành đạt, giàu sang trong buổi họp lớp cấp 3, nhưng về nhà tôi lại rất lo lắng.

 

Đi họp lớp bằng xe sang mượn của bạn

Giữa ánh đèn sáng rực của thành phố, Lưu Đào lặng lẽ đi bộ tan tầm giữa dòng người đông đúc. Khi về đến căn hộ cao cấp nơi anh sống cùng người bạn thân là Lão Vương, không gian trong nhà vắng lặng đến lạ. Lưu Đào bất ngờ nhận được tin nhắn WeChat từ Lão Vương: "Tôi đi công tác vài ngày, chìa khóa xe để trên bàn ăn, anh cứ lấy mà dùng nếu cần".

Vừa lúc đó, Lưu Đào đọc được lời mời họp lớp cấp ba trên WeChat từ lớp trưởng. Bao ký ức về những năm tháng học trò ùa về, khi mà anh từng bị bạn bè trêu chọc, coi thường. Giờ đây, đứng trước cơ hội lấy lại thể diện, anh nhìn chằm chằm vào chìa khóa chiếc xe sang mà Lão Vương để lại, lòng nảy sinh ý định dùng nó để khoe khoang với bạn cũ.

Sau vài phút đắn đo, Lưu Đào quyết định nhận lời họp lớp. Tối đó, anh háo hức chọn quần áo, không ngừng tưởng tượng ánh mắt trầm trồ của bạn bè khi thấy mình bước xuống từ chiếc xe tiền tỷ. Niềm hứng khởi ấy khiến anh không còn nghĩ đến điều gì khác ngoài việc được một lần trở thành tâm điểm.

Sáng hôm sau, Lưu Đào dậy từ sớm, chọn bộ vest bảnh bao nhất rồi đứng trước gương, cẩn thận chỉnh từng nếp áo, thắt lại cà vạt cho ngay ngắn. Cầm chìa khóa xe trên tay, anh tự nhủ: "Hôm nay, nhất định mình phải khiến cả lớp trầm trồ". Khi chiếc xe sang bóng loáng dừng trước cửa nhà hàng, lập tức mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía anh, đầy ngạc nhiên xen lẫn chút ngưỡng mộ.

Trương Vỹ là người đầu tiên chạy tới, mắt sáng rỡ, xuýt xoa: "Ôi, anh Đào đi xe sang kìa, đỉnh quá!".

Lưu Đào làm bộ khiêm tốn, cười cười: "Xe thuê thôi, đi tạm cho vui, vài bữa đổi chiếc khác". Nhưng đám bạn đâu để yên, Lý Hồng liền vỗ vai anh, hào hứng tiếp lời: "Thôi đừng giấu nữa, giờ anh là đại gia rồi, cả lớp ai mà chẳng biết".

Trong suốt bữa tiệc, mọi người liên tục hỏi thăm Lưu Đào về công việc và cuộc sống hiện tại. Dù anh nhiều lần cố gắng đưa câu chuyện về những kỷ niệm thời còn đi học, nhưng sự chú ý của cả bàn tiệc chủ yếu vẫn tập trung vào chiếc xe sang mà anh đang sử dụng và tình hình tài chính của anh lúc này.

Mượn xế hộp tiền tỷ đi họp lớp, vung tay thanh toán hóa đơn, về nhà tôi nhận được 1 tin nhắn mà ê chề, cả đời không quên- Ảnh 1.

Ảnh minh hoạ

Trước sự quan tâm có phần quá mức ấy, Lưu Đào bắt đầu tỏ ra lúng túng. Phía sau lớp vỏ bọc hào nhoáng là những lo lắng về việc bản thân có thể bị phát hiện đang mượn xe và thực tế cuộc sống không giống như những gì mọi người đang nghĩ.

Khi bữa ăn gần kết thúc, Trương Vỹ bất ngờ đề nghị để Lưu Đào đứng ra thanh toán toàn bộ chi phí. Cả nhóm nhanh chóng hưởng ứng, cho rằng với sự giàu có hiện tại của anh, việc chi trả cho bữa tiệc là điều hoàn toàn bình thường. Mặc dù không thực sự sẵn sàng, nhưng trước sự kỳ vọng từ bạn bè và áp lực về mặt sĩ diện, Lưu Đào đành phải đồng ý chịu trách nhiệm chi trả.

Tin nhắn giúp tỉnh ngộ

Bữa tiệc họp lớp kết thúc, Lưu Đào lái xe trở về nhà trong tâm trạng nặng nề. Anh cảm nhận rõ sự áp lực, không chỉ về việc sử dụng xế hộp tiền tỷ của bạn thân Lão Vương, mà còn về hình ảnh mình đã cố gắng xây dựng trước mặt bạn bè cũ. Việc tận dụng tài sản người khác chỉ để tạo ấn tượng khiến anh bắt đầu nghi ngờ giá trị thực sự của sự thể hiện đó.

Khi trở về căn hộ chung với Lão Vương, Lưu Đào nhận được tin nhắn từ lớp trưởng: "Bây giờ bạn sống tốt rồi, nhưng những người bạn thực sự sẽ không bao giờ quan tâm đến xe bạn đi hay ví tiền bạn có. Họ chỉ quan tâm đến con người bạn thôi. Không cần phải lãng phí như vậy để gây ấn tượng với mọi người".

Mượn xế hộp tiền tỷ đi họp lớp, vung tay thanh toán hóa đơn, về nhà tôi nhận được 1 tin nhắn mà ê chề, cả đời không quên- Ảnh 2.

Ảnh minh hoạ

Dòng tin nhắn đơn giản nhưng chứa đựng thông điệp sâu sắc đã khiến anh phải suy ngẫm lại thái độ và cách hành xử của mình. Cảm giác ê chề xuất hiện khi Lưu Đào nhận ra rằng những ánh mắt ngưỡng mộ hôm nay chỉ là sự tò mò, không phải là sự tôn trọng chân thành. Anh thấy mình đã trả giá bằng sự mệt mỏi tinh thần và sự mất mát về mặt nhân cách.

Ngay khi Lưu Đào còn đang suy nghĩ, Lão Vương trở về nhà với khuôn mặt nghiêm nghị. Người bạn thân thẳng thắn nói: "Tớ biết cậu lấy xe tớ đi họp lớp. Cậu có biết vì sao tớ không muốn cậu dùng nó không?" Lão Vương nhấn mạnh rằng chiếc xe không chỉ là tài sản vật chất mà còn là kết quả của công sức, mồ hôi anh đã tích góp trong nhiều năm qua.

Khi nghe chuyện Lưu Đào đứng ra thanh toán toàn bộ chi phí bữa tiệc, Lão Vương bày tỏ sự không hài lòng. Anh cho rằng việc sử dụng chiếc xe của mình để khoe khoang rồi chi trả khoản tiền lớn cho bạn bè là hành động không cần thiết, gây lãng phí và khiến bản thân Lưu Đào thiệt nhiều hơn được.

Cuộc trao đổi giữa hai người trở nên nghiêm túc khi Lão Vương thẳng thắn phản đối việc Lưu Đào sử dụng chiếc xe như một công cụ thể hiện lòng hư vinh trước bạn bè. Anh nhấn mạnh rằng giá trị con người mới là điều cốt lõi, không phải những vật chất bên ngoài.

Sau sự việc, Lưu Đào nhận ra giá trị thật sự của tình bạn và sự chân thành là điều quan trọng nhất. Anh cũng rút ra bài học rằng không nên khoe khoang hay ham hư vinh, mà hãy sống đúng với chính mình và trân trọng những mối quan hệ thực sự.

Theo Baidu