Tôi có gần 2 tỷ tiết kiệm, lương hưu 18 triệu/tháng nhưng vẫn sống cơ cực, chỉ vì đi sai 2 bước sau tuổi 70

Admin

21/11/2025 06:00

Ở tuổi 72, trong tay tôi từng có 500.000 tệ tiết kiệm (khoảng 1,85 tỷ đồng) và lương hưu 4.800 tệ/tháng (khoảng 17,8 triệu đồng/tháng) – đủ để nhiều người nghĩ rằng tôi sẽ sống nhàn nhã. Nhưng chỉ vì đi sai hai bước quan trọng, những năm tháng còn lại của tôi lại trôi qua trong cảnh cơ cực, tủi thân và không còn chỗ để quay về.

* Bài viết được chia sẻ bởi cô Lý Vân Mai trên Toutiao

Tôi đã có “tam giác tài chính tuổi già” hoàn chỉnh – rồi tự tay phá bỏ

Tôi có gần 2 tỷ tiết kiệm, lương hưu 18 triệu/tháng nhưng vẫn sống cơ cực, chỉ vì đi sai 2 bước sau tuổi 70- Ảnh 1.

Ở tuổi 70, tôi sở hữu ba thứ mà bất kỳ chuyên gia tài chính nào cũng đánh giá là an toàn vững chắc:

• 1 căn nhà cũ đã trả hết nợ

→ Tài sản gốc, giá trị tương đương bảo hiểm sinh tồn. → Là “địa chỉ quay về” nếu mọi thứ xấu đi.

• 500.000 tệ tiết kiệm

≈ 1,85 tỷ đồng → Tương đương quỹ 15–20 năm chi tiêu cơ bản.

• Lương hưu 4.800 tệ/tháng

≈ 17,8 triệu đồng/tháng → Dòng tiền cố định, ít rủi ro.

Với hệ thống này, tôi đáng ra phải sống thoải mái:

- không phụ thuộc con cái

- không lo viện dưỡng lão

- không sợ biến cố sức khỏe nhẹ

- có quỹ dự phòng dài hạn

Nhưng chỉ vì thiếu kiến thức tài chính, tôi đã tự đạp đổ toàn bộ “tam giác an toàn” ấy bằng hai quyết định sai.

Sai lầm tài chính số 1: Bán luôn tài sản gốc – tự cắt đường lui

Tôi có gần 2 tỷ tiết kiệm, lương hưu 18 triệu/tháng nhưng vẫn sống cơ cực, chỉ vì đi sai 2 bước sau tuổi 70- Ảnh 2.

Khi con trai xin tôi bán nhà cũ để lấy tiền đặt cọc mua nhà mới, tôi đã phạm một sai lầm tài chính chí mạng:

Tôi bán mất “tài sản an toàn nhất” để đổi lấy “tài sản không thuộc về mình”.

Căn nhà cũ trị giá 560.000 tệ ≈ 2,07 tỷ đồng

→ Tôi đưa toàn bộ cho con trai 

→ Không đứng tên, không chia quyền sở hữu, không có văn bản cam kết 

→ Không giữ lại cho mình 1 đồng để tái dựng tài sản

Trong tài chính, đây gọi là chuyển giao tài sản mà không giữ quyền kiểm soát – rủi ro 100%.

Khi căn nhà đó không còn mang tên tôi, tôi chính thức:

- mất quyền cư trú độc lập

- mất tài sản cốt lõi

- mất luôn “điểm lui khi rủi ro xảy ra”

- phụ thuộc hoàn toàn vào thiện chí của người khác

Một khi bạn không còn tài sản đứng tên chính mình, bạn không còn sức mạnh thương lượng trong bất kỳ gia đình nào.

Sai lầm tài chính số 2: Rút sạch quỹ hưu trí để xử lý vấn đề của thế hệ sau

Tôi có gần 2 tỷ tiết kiệm, lương hưu 18 triệu/tháng nhưng vẫn sống cơ cực, chỉ vì đi sai 2 bước sau tuổi 70- Ảnh 3.

Tôi lấy 150.000 tệ (≈ 555 triệu đồng) giúp cải tạo nhà. Con dâu muốn sửa sang theo phong cách đắt đỏ → tổng 300.000 tệ. Tôi lại rút thêm 150.000 tệ nữa.

Tổng số tiền tôi rút khỏi quỹ hưu trí:

300.000 tệ (≈ 1,11 tỷ đồng)

Tức là, trong số 500.000 tệ (≈1,85 tỷ đồng) tích lũy cả đời, tôi đã “đốt” hết 60% vào việc không tạo giá trị cho tương lai của chính mình.

Phân tích tài chính:

- Tôi dùng quỹ dưỡng già cho mục tiêu không phải của mình

- Tôi biến tài sản thanh khoản thành tài sản… đứng tên người khác

- Tôi tự xóa “quỹ dự phòng y tế” – khoản quan trọng nhất sau 60

- Tôi không còn khả năng tái tích lũy vì sức lao động đã giảm

Đây là lỗi mà 7/10 người lớn tuổi mắc phải: hy sinh tài chính của mình để giải quyết áp lực tài chính của con cái.

Nhưng thực tế, con cái vẫn còn:

- sức khỏe

- thời gian

- khả năng tăng thu nhập

- khả năng trả nợ

- khả năng sửa sai

Còn người 60–70 tuổi? Không.

Tuổi già không thể làm lại. Không có tài sản dự phòng nghĩa là bất kỳ biến cố nào cũng có thể quật ngã mình.

Tôi có gần 2 tỷ tiết kiệm, lương hưu 18 triệu/tháng nhưng vẫn sống cơ cực, chỉ vì đi sai 2 bước sau tuổi 70- Ảnh 4.

Khi mất tài sản + mất quỹ hưu trí = không còn sức mạnh tài chính

Kết cục của tôi xảy ra rất nhanh:

- Con dâu đổi thái độ

- Con trai sợ vợ nên im lặng

- Tôi không còn tiếng nói trong nhà

- Không còn chỗ ở riêng

- Không còn quỹ dưỡng già

- Lương hưu 4.800 tệ/tháng chỉ đủ sống cầm chừng

- Bệnh một trận là tài chính sụp đổ

Và cuối cùng, tôi phải thuê phòng trọ 10m², giá 1.200 tệ/tháng (≈ 4,44 triệu đồng), sống lay lắt bằng số tiền còn lại sau ăn uống – thuốc men.

Đó là lúc tôi hiểu:

Tuổi già không nghèo vì thiếu tiền – mà nghèo vì phá vỡ cấu trúc tài chính quá sớm.

2 sai lầm của tôi – dưới góc nhìn tài chính 

Sai lầm 1: Mất tài sản đảm bảo (Asset Loss)

- Bán nhà + không giữ quyền sở hữu → Mất “tài sản gốc”, mất điểm neo tài chính, mất quyền tự do cư trú.

Sai lầm 2: Mất dòng tiền dự phòng (Cash Reserve Collapse)

- Rút sạch quỹ 500.000 tệ → Không còn “quỹ rủi ro”, dễ tổn thương trước bệnh tật – biến cố.

- Khi hai điều này xảy ra cùng lúc, tuổi già bước vào tình trạng nguy hiểm tài chính cấp độ 4:

- Không tài sản – không dòng tiền dư – không nơi dựa – không khả năng tái thiết.

Tôi có gần 2 tỷ tiết kiệm, lương hưu 18 triệu/tháng nhưng vẫn sống cơ cực, chỉ vì đi sai 2 bước sau tuổi 70- Ảnh 5.

Bài học tài chính tuổi 50–70: Đừng bao giờ phá vỡ bộ ba tài sản – dòng tiền – quyền sở hữu

Nhà đứng tên mình = bảo hiểm lớn nhất

Không bán, không chuyển hết, không đứng tên người khác.

Quỹ hưu trí phải giữ ít nhất 50–80%

Dùng cho mình trước, con cái sau. Quỹ hưu trí không phải quỹ giải quyết khủng hoảng của người khác.

Lương hưu không đủ tạo an toàn

Phải có quỹ dự phòng tương đương 5–10 năm chi phí sinh hoạt.

Giúp trong khả năng, không hy sinh hệ thống tài chính của tuổi già

Giúp 10–20% tài sản là đủ. Giúp 100% là tự xóa đường sống.

 Kết

Nếu bạn đang ở tuổi 50–60, xin hãy nhớ:

- Giữ nhà

- Giữ tiết kiệm

- Giữ quỹ dưỡng già

- Giữ quyền quyết định tài chính của chính mình

Tôi đã mất cả đời để tích cóp, nhưng chỉ cần một sai lầm mềm lòng, tôi đánh mất toàn bộ: tài sản, chỗ ở, quỹ hưu trí, và cả sự tôn trọng của gia đình.

Đừng để tuổi già của bạn giống tôi. Tuổi già cần sự tỉnh táo – không phải sự hy sinh mù quáng.