Một bà mẹ tâm sự: Sau hai tuần đi công tác trở về, chị háo hức ôm con gái 3 tuổi thì bé lại quay đầu lao vào vòng tay của bà nội. Cảm giác chạnh lòng khiến chị thốt lên: “Rõ ràng mình là mẹ ruột, sao con lại quấn quýt bà hơn?”.
Không chỉ các bà mẹ, nhiều bà nội, bà ngoại cũng từng rơi vào cảm giác “bị ra rìa”. Một bà cụ từng bộc bạch: “Ngày nào tôi cũng chăm cháu từ sáng đến tối, vậy mà cứ thấy mẹ về là nó chẳng cần tôi nữa. Buồn lắm!”.
Thực tế, không ít gia đình từng lâm vào tình cảnh như vậy. Người lớn âm thầm so bì: “Con thương ai nhất? Mình xếp thứ mấy trong lòng con?”.
Vậy sự thật về “bảng xếp hạng” trong trái tim trẻ nhỏ là gì? Liệu có đúng là con thương người này hơn người kia?

Ảnh minh hoạ
Trẻ con chọn người đáp ứng được nhu cầu của chúng vào lúc đó
Phần lớn người lớn đều nghĩ rằng trẻ có một “thứ tự yêu thương” cố định: Mẹ > bà > bố… Nhưng sự thật là: Trẻ con chọn người thỏa mãn nhu cầu hiện tại nhất.
- Khi ốm đau, con tìm mẹ vì mẹ biết cách chăm sóc, dỗ dành.
- Khi khỏe lại, con quay sang bà vì bà sẵn lòng cho ăn bánh, xem tivi.
- Lúc bố đi làm về, con lại bám theo vì bố chơi những trò mạo hiểm vui nhộn.
Trẻ con không “thiên vị”, chỉ là chúng hành động theo bản năng – ai khiến chúng thoải mái nhất lúc đó, chúng sẽ chọn người đó.
“Chia vai” trong lòng con: Ai cũng có vị trí riêng
Dù còn nhỏ, nhưng trẻ hiểu rõ ai đóng vai trò gì trong cuộc sống của mình:
Mẹ là chốn an toàn cuối cùng. Khi đau ốm, hoảng sợ hay tủi thân, con sẽ luôn tìm mẹ đầu tiên. Với trẻ, mẹ là “pháo đài cảm xúc”.
Bà nội/bà ngoại là “vùng đất ngọt ngào”, nơi con được vỗ về, chiều chuộng. Khi bị mắng, khi muốn ăn vặt hay trốn việc, con sẽ tìm đến bà.
Bố là người bạn đồng hành phiêu lưu. Dù có thể không tỉ mỉ như mẹ, nhưng bố là người dẫn dắt trẻ khám phá thế giới đầy thú vị.
Trong tâm trí trẻ, mỗi người thân đều có một vị trí đặc biệt – không ai thay thế được ai.
Đừng ganh đua tình cảm với nhau – yêu thương là sự đồng hành lâu dài
Không ít mẹ từng lo lắng: “Con gần bà quá, có khi nào quên mẹ?”. Cũng có bà tủi thân: “Ngày nào cũng trông cháu, vậy mà mẹ nó về lại chẳng buồn ngó tới tôi!”.
Nhưng thực tế, sự yêu thương của trẻ là linh hoạt theo thời điểm, không cố định. Hôm nay con bám mẹ, ngày mai lại quấn bà, hôm sau chạy theo bố – đó là điều hoàn toàn bình thường.
Điều quan trọng không phải là “ai được chọn đầu tiên”, mà là “ai luôn ở đó”.
Có cậu bé 5 tuổi, ngày thường thân bà hơn mẹ. Nhưng lần bị sốt cao, mơ màng trong cơn mê, bé lại thì thầm gọi “mẹ ơi…” – Chỉ một câu thôi, đủ để người mẹ hiểu rằng mình chưa bao giờ bị lãng quên.
Ký ức của trẻ là cảm xúc, không phải vật chất
Một số phụ huynh từng lo lắng: “Mình không ở bên con nhiều, liệu con có còn yêu mình?”.
Nhưng các nghiên cứu tâm lý cho thấy: Trẻ không nhớ ai mua cho mình món đồ chơi nào, mà nhớ ai đã ở bên khi chúng sợ hãi, khóc lóc, hay hạnh phúc.
Những phút giây sẻ chia, an ủi, cùng chơi – đó là “tài khoản cảm xúc” bạn âm thầm gửi vào trái tim con.
Đừng cố gắng tranh giành tình cảm bằng vật chất hay sự nuông chiều. Thay vào đó, hãy hiện diện một cách chân thành – đó mới là điều trẻ ghi nhớ lâu dài nhất.
Tình yêu không phải là cuộc đua – mà là sự có mặt đúng lúc
Cuối cùng, điều mẹ Bọ Sách muốn gửi gắm là: Tình yêu không có thứ hạng, chỉ cần “lúc con cần, mình luôn ở đó”.
Trẻ con đơn giản lắm: Ai khiến chúng cảm thấy dễ chịu, chúng sẽ tìm đến. Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng “yêu ai hơn”.
Thứ thực sự quan trọng không phải là vị trí hiện tại, mà là sự đồng hành bền bỉ.
Vậy nên, các mẹ đừng ghen tị, các bà cũng đừng tủi thân. Trong lòng trẻ, mỗi người đều là mảnh ghép không thể thiếu.
Bởi tình yêu không phải là một cuộc thi, mà là hành trình yêu thương vô điều kiện. Chỉ cần bạn còn ở đó, con sẽ không bao giờ cảm thấy cô đơn.
Hoặc