Xưa học ĐH được nhà cho 2 triệu luôn miệng càm ràm "ít thế", giờ đi làm mới hiểu biếu lại bố mẹ 2 triệu khó thế nào!

Admin

01/04/2025 16:16

Hồi còn đi học thì thấy hai triệu ít ỏi, đi làm rồi mới hiểu kiếm tiền khó đến nhường nào.

Xưa học ĐH được nhà cho 2 triệu luôn miệng càm ràm "ít thế", giờ đi làm mới hiểu biếu lại bố mẹ 2 triệu khó thế nào!- Ảnh 1.

Ngồi nghĩ lại quãng thời gian đi học đại học, tự nhiên mình thấy bản thân ngốc thật. Hồi đó mỗi lần về quê, mẹ dúi vào tay mình hai triệu, ba triệu gì đó, kèm theo câu quen thuộc: “Cầm lấy mà tiêu, nhớ ăn uống đầy đủ” , mà mình thì cứ dửng dưng, đôi khi còn tỏ thái độ khó chịu. Mình nghĩ: “Hai triệu thì làm được gì?”.

Lúc ấy, mình đang sống ở thành phố, giữa một cuộc sống hiện đại và đầy những cám dỗ. Một cốc trà sữa vài chục nghìn, một bữa ăn ở quán bình dân cũng phải hơn trăm nghìn. Đi xem phim, đi chơi với bạn bè, học thêm ngoại ngữ, đủ thứ tiền phải chi. Nên đôi khi nhận tiền của bố mẹ, mình chẳng biết quý trọng, chỉ thấy “chừng đó thì tiêu làm sao đủ”.

Rồi cũng có lần mình càm ràm với mẹ qua điện thoại. Mẹ chỉ im lặng rồi bảo: “Mẹ biết là không nhiều, nhưng cố gắng tiết kiệm một chút nhé con”. Mình nghe mà chẳng hiểu hết được cái cảm giác nặng nề trong lời mẹ nói. Chỉ nghĩ đơn giản là bố mẹ ở quê, không biết mức sống trên này đắt đỏ như thế nào.

Xưa học ĐH được nhà cho 2 triệu luôn miệng càm ràm "ít thế", giờ đi làm mới hiểu biếu lại bố mẹ 2 triệu khó thế nào!- Ảnh 2.

Ra trường đi làm, mình mới thấm. Những ngày đầu tiên, lương tháng vỏn vẹn năm triệu. Trừ hết tiền nhà, tiền ăn, tiền xăng xe, tiền điện thoại, tiền internet... còn lại chẳng bao nhiêu. Vậy mà đến ngày lễ Tết, đứng trước bố mẹ, mình vẫn muốn tỏ ra mình ổn, mình trưởng thành. Móc trong ví ra hai triệu, đưa cho bố mẹ mà cảm giác khó tả làm sao. Thấy ánh mắt mẹ thoáng buồn, miệng vẫn cười bảo: “Con đi làm có tiền, biết nghĩ cho bố mẹ là quý rồi”.

Nhưng mình biết, bố mẹ không vui. Mình cũng không vui. Hai triệu, cái số tiền mà hồi đó mình nhận một cách hờ hững, bây giờ để đưa lại cho bố mẹ sao mà khó khăn đến thế. Mình cứ tự dằn vặt: “Mình đã trưởng thành thật chưa?”.

Có những đêm nằm thao thức nghĩ về những năm tháng mình còn đi học, nghĩ về cách mà bố mẹ mình đã chắt chiu từng đồng gửi lên cho con. Hóa ra, chẳng phải bố mẹ không hiểu cuộc sống ở thành phố đắt đỏ. Chỉ là họ không muốn con phải sống chật vật, không muốn con cảm thấy thiếu thốn. Mình nhận tiền, tiêu xài vô tư, mà đâu biết rằng ở quê, bố mẹ đang cố gắng tiết kiệm từng chút một.

Giờ đi làm rồi, có lần mình phải chạy deadline xuyên đêm, người mệt nhoài, vừa làm vừa nghĩ: “Tiền kiếm được sao mà khó thế này?”, mới thấy thấm cái câu: “Đồng tiền đi liền khúc ruột”. Hai triệu, số tiền từng thấy ít ỏi, giờ đây để có được là cả một quá trình nỗ lực. Và để đưa lại cho bố mẹ một cách thoải mái, lại càng khó hơn.

Những lúc mệt mỏi, mình lại nhớ tới những câu nói của mẹ: “Mẹ biết là không nhiều, nhưng cố gắng tiết kiệm một chút nhé con”. Thì ra, ngày đó mẹ nói vậy không phải vì không biết cuộc sống thành phố đắt đỏ, mà là vì mẹ biết mình phải cố gắng như thế nào để kiếm được số tiền ấy. Và cũng vì mẹ biết, nếu mình không học cách trân trọng từng đồng tiền nhỏ, mình sẽ chẳng bao giờ biết trân trọng công sức của chính mình.

Mình không còn càm ràm về chuyện tiền bạc với bố mẹ nữa. Cũng không còn thấy hai triệu là ít ỏi như trước. Thay vào đó, mình cố gắng làm việc chăm chỉ hơn, học cách chi tiêu hợp lý hơn, để mỗi lần về nhà, có thể đưa cho bố mẹ một số tiền mà mình thấy xứng đáng. Không phải là để khoe mẽ hay chứng tỏ gì cả, mà là để mình có thể tự tin nói rằng: "Bố mẹ ơi, con đã trưởng thành rồi".

Xưa học ĐH được nhà cho 2 triệu luôn miệng càm ràm "ít thế", giờ đi làm mới hiểu biếu lại bố mẹ 2 triệu khó thế nào!- Ảnh 3.

Có lẽ, khi người ta còn trẻ, người ta thường vô tư mà không hiểu hết được tình yêu thương của bố mẹ. Đến khi trải qua đủ vất vả, mới nhận ra rằng, chỉ cần một câu động viên từ bố mẹ cũng là một động lực lớn lao. Và chỉ cần mình cố gắng, mọi thứ sẽ tốt hơn.

Quan trọng hơn cả là tình yêu vô bờ bến mà bố mẹ dành cho con cái. Bất kể điều kiện kinh tế ra sao, bố mẹ vẫn luôn muốn dành những điều tốt đẹp nhất cho con, dù đó chỉ là những đồng tiền ít ỏi mà họ tích góp từng ngày. Hiểu được điều đó, các bạn sinh viên ơi, hãy biết quý trọng công sức của bố mẹ, hãy học cách sống tiết kiệm, học cách biết ơn. Và nếu có thể, hãy cố gắng tự lập sớm, để những đồng tiền mà mình kiếm được có thể giúp đỡ lại bố mẹ.