Từ "vỡ nợ du học" tới sự thức tỉnh về đầu tư cho giáo dục
Là một gia đình có mức thu nhập trung bình, chị Hoa Lâm (Hà Nội) thường cảm thấy rất áp lực khi phải đối mặt với vấn đề giáo dục của con cái. Một mặt, chị muốn cung cấp cho con những nguồn lực giáo dục tốt nhất, nhưng chi phí của nó lại là một gánh nặng; hơn nữa, các kì thi ngày càng khốc liệt, đòi hỏi càng nhiều dự đầu tư hơn. Cuộc đua cho con học trường tốt, thi các kì thi quốc tế... luôn luôn là nỗi lo với các bậc cha mẹ, nhất là trong thời suy thoái kinh tế chung.

Nếu như những gia đình trung lưu thay đổi tư duy do điều kiện kinh tế gia đình bị buộc phải thức tỉnh thì những gia đình trung lưu từ bỏ "canh bạc giáo dục" vì giá trị bằng cấp ngày càng giảm là những người đã chủ động nhìn nhận ra bản chất thật sự. Trước đây, chúng ta có tư duy rằng hãy đầu tư cho con cái học tập ở mức tốt nhất có thể, thậm chí là việc "sao chép" những môi trường giáo dục của những gia đình có mức sống khá giả hơn, như cố gắng cho con học trường tốt, học thêm, tham gia các kì thi quốc tế và đi du học... thì trong những năm gần đây, chủ đề "vỡ nợ du học" lại trở nên nóng bỏng.
Nhiều thanh niên xuất thân từ gia đình trung lưu lớn lên trong nhung lụa, theo lộ trình của cha mẹ vào các trường đại học danh tiếng ở nước ngoài. Tuy nhiên, do môi trường kinh tế chung thay đổi, họ buộc phải hạ thấp mức sống ban đầu. Một số sinh viên quốc tế thậm chí còn buộc phải "vỡ nợ" và chỉ có thể tự tìm cách giải quyết chi phí sinh hoạt cho chuyến du học của mình.

"Cược giáo dục" mù quáng không chỉ làm rỗng túi nhiều phụ huynh mà còn khiến họ phải gánh chịu hậu quả của cải cách giáo dục và sự thay đổi nhanh chóng của công nghệ. Những tấm bằng quốc tế hay bảng điểm xuất sắc không phải là sự đảm bảo chắc chắn cho một công việc tốt, thậm chí nhiều sinh viên còn cảm thấy khó khăn khi tìm được công việc phù hợp với bằng cấp của mình. Hoặc nếu có tìm được việc, mức lương cũng không quá cao, thậm chí không thể vượt quá 20 triệu đồng/tháng, trong khi chi phí sinh hoạt ngày càng đắt đỏ.
Đừng để chi phí giáo dục "bào rỗng" tài sản của gia đình - không chi tiêu nhiều hơn số tiền mình kiếm được
Bước đầu tiên để các gia đình trung lưu đưa con em mình đi đúng hướng trong giáo dục là từ bỏ "canh bạc giáo dục". Sự thức tỉnh của các gia đình trung lưu không khỏi khiến mọi người phải suy nghĩ: Tại sao các bậc cha mẹ xuất thân từ các gia đình trung lưu lại luôn coi giáo dục là một canh bạc và dễ phải hối hận hơn? Ngược lại, cha mẹ từ các gia đình bình thường kiếm được ít tiền hơn nhiều so với những người từ các gia đình trung lưu, nhưng ít ai trong số họ hối hận vì đã chi tiền cho việc học.

Trên thực tế, lý do rất đơn giản, bởi vì cha mẹ trong gia đình bình thường sẽ không để chi phí giáo dục làm rỗng tài sản gia đình. Họ có sự cân bằng của riêng mình, cho dù họ coi trọng việc học của con cái đến đâu, họ cũng sẽ không để chi phí giáo dục khiến gia đình chi tiêu nhiều hơn số tiền họ kiếm được.
Ngược lại, chính là cha mẹ của các gia đình trung lưu có tầm nhìn rộng lớn đã làm mờ đi sự cân bằng, dẫn đến sự thất bại của "canh bạc giáo dục" trong nhiều gia đình trung lưu. Trên thực tế, xét về mặt khách quan, sự suy giảm giá trị của bằng cấp là một thực tế tất yếu, khi công việc ngày càng đòi hỏi nhiều kĩ năng, hiểu biết hơn so với kiến thức sách vở.

Bởi vậy, bí quyết là luôn có "phương án 2" cho mọi khoản đầu tư của mình, cho dù đó là đầu tư cho giáo dục hay con cái. Sự "tất tay" của cha mẹ cho con cái học hành đôi khi sẽ chỉ mang lại áp lực cho cả 2 thế hệ mà không đem lại hiệu quả thực sự. Hãy nhìn vào thực tế phát triển của xã hội, hướng dẫn con cái phát triển đúng hướng!
Hoặc